Dù không ai thấy được cô, nhưng Kiều Anh vẫn luôn giữ đúng nguyên tắc: đã lấy thứ gì, nhất định sẽ trả tiền.
Cô thường lén đặt một viên đá quý trong nhà người ta làm phí bồi thường. Thỉnh thoảng, sẽ là một thỏi vàng.
Nghĩ tới đây, Kiều Anh mím môi cười nhẹ, không còn do dự nữa.
Bàn tay trắng trẻo thon dài bốc lấy một miếng bánh quy nướng, không chút chần chừ nhét vào miệng.
“Ummm! Ngon quá đi~ (nhai nhóp nhép)”
Cô ăn đến má phồng lên như một chú chuột túi nhỏ, mắt nheo lại, hạnh phúc đến mức lấp lánh.
Nhưng mà… nói là chỉ ăn một miếng thôi, thế mà lúc hoàn hồn lại, cả đĩa bánh quy nhỏ đã không còn mẩu nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT