Hắn có một bí mật nhỏ — đó là thích ngân nga hát khi không có ai ở đó.
Nếu hát hay thì còn đỡ, nhưng vấn đề là… khi còn du học ở Anh, bạn cùng phòng của hắn mỗi lần nghe thấy hắn cất giọng đều như thấy quỷ hiện hồn.
Cứ hễ hắn vừa cất tiếng hát, bọn họ liền ôm đầu bịt tai chạy về phòng, đóng sầm cửa lại.
Từ đó về sau, Tạ Lâm chưa bao giờ hát trước mặt người khác nữa. Mặc dù trong lòng… hắn vẫn không thấy mình hát dở chỗ nào.
“Sao thế?”
Túc Anh nhạy bén nhận ra sự thay đổi của Tạ Lâm, quay đầu nhìn hắn đầy quan tâm, ánh mắt hoài nghi.
“Khụ, không... không có gì cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT