Giọng nói vốn dịu dàng thân thiết… lúc này lại như biến thành câu thần chú đòi mạng vang lên bên tai.
Khuôn mặt kia có đến bốn, năm phần giống Lộc Khả, dưới ánh đèn âm u trở nên nhuốm đậm tử khí. Đôi mắt đen kịt không thấy tròng trắng, làn da trắng bệch như phủ một lớp phấn dày, đôi môi đỏ sẫm tựa như máu tươi còn đọng lại chưa khô...
Cả người toát ra vẻ âm u đáng sợ.
Tựa như một xác chết đứng thẳng ngay trước mặt Lộc Khả.
Ánh mắt sâu hoắm, tay bưng một ly chất lỏng trông quái lạ, bà ta cứ lẳng lặng đưa đến trước môi cô ép cô phải uống. Nếu không tự nguyện có lẽ giây tiếp theo sẽ bị cưỡng ép đổ vào miệng.
Lộc Khả như bị đặt lên vạc lửa, hạ mắt xuống, nhanh chóng tính toán đối sách trong đầu. Trong thoáng chốc cô không khỏi nghĩ đến khả năng Tống Cảnh Chi cũng đã uống thứ nước kia nên mới hôn mê?
Với tình trạng uể oải của anh sáng nay, hoàn toàn có thể đoán được anh vừa lên tàu là đã lui vào khoang nghỉ ngơi. Nhưng tại sao anh lại uống một ly nước nhìn đã thấy bất thường như thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play