Lộc Khả khẽ nhíu mày, trong chốc lát không sao rút tay ra được.
Lực siết tay của người phụ nữ mỗi lúc một chặt, gắt gao giữ lấy cổ tay Lộc Khả, ánh mắt lộ rõ vẻ hung hãn, trừng trừng nhìn người đàn ông mặc vest như thể hắn vừa cướp mất con của bà, hoặc cũng có thể… là cướp mất con mồi?
Lộc Khả vội vươn tay còn lại, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay người phụ nữ như trấn an, đồng thời hơi trách nhẹ:
“Mẹ, mẹ đang nói gì vậy? Làm sao chúng con có thể quen biết chứ? Họ chỉ là bạn đồng hành trong đoàn du lịch, tình cờ cùng vào thang máy nên chào hỏi cho lịch sự thôi mà.”
Cô nhẹ nhàng buông vài lời, phủi sạch mọi khả năng quen biết với người đàn ông kia.
Lúc người đàn ông lên tiếng, anh cũng cảm nhận được ánh mắt như mãnh thú rình mồi đang chiếu thẳng về phía mình, sát khí rõ ràng đến mức khiến người ta khó mà phớt lờ. Đứa trẻ mà anh đang dắt theo cũng bắt đầu giãy nảy không yên.
“Anh hai, anh hai! Em còn chưa ăn no đâu! Buông ra đi, em không muốn lên lầu, em muốn ăn hải sản! Em muốn ăn thêm nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT