“Trình Trác, bây giờ anh còn chịu được không? Có muốn đến từ đường nghỉ ngơi không?”
Thấy tình trạng thảm hại hiện tại của Trình Trác, lại nghĩ đến việc ban ngày cả nhóm phải trốn tránh khắp nơi, khả năng cao sẽ gặp phải nhiều bất tiện nên Tần Tranh mới lên tiếng hỏi dò.
Trình Trác cảm nhận rõ cơn đau dồn dập khắp thân thể, gắng gượng muốn chống dậy khỏi mặt đất. Anh ta cố dùng tay phải chống xuống đất, gập đầu gối, gân xanh nổi đầy cánh tay, cuối cùng mới miễn cưỡng bò dậy được.
Anh ta cau mày, môi bị cắn đến bật máu. Trong lúc ấy anh từ chối sự giúp đỡ của Hàn Thanh Việt và Lục Giang, hoàn toàn dựa vào sức mình để đứng lên.
Chỉ một động tác đó thôi cũng khiến anh mệt lả như vừa trải qua một trận vận động kịch liệt, mồ hôi ướt đẫm toàn thân. Việc mất máu, vết thương nơi cánh tay, cộng thêm sự suy yếu toàn diện khiến việc di chuyển trở nên vô cùng khó khăn.
Anh ta im lặng lắc đầu rồi gượng cười, giọng nói khô khốc: “Tình trạng của tôi bây giờ… vẫn là không nên gây thêm phiền phức cho mọi người.”
Cả nhóm nghe vậy đều ngẩn ra, nhưng nhanh chóng hiểu rằng đây là lựa chọn tốt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT