Tối tăm mà yên tĩnh.
Căn nhà cũ nát, gian nhà chính âm u, bầu trời xám xịt, ngột ngạt đến khó thở. Toàn bộ từ đường chỉ còn một tia sáng le lói ở phía trước cửa, còn phía sau hoàn toàn chìm trong một màu đen kịt, như thể bị một bức màn tối bao trùm, chẳng nhìn rõ được gì.
Lộc Khả hít một hơi thật sâu rồi dứt khoát bước vào trong từ đường tối om. Tần Tranh và Hàn Thanh Việt cũng dần trấn tĩnh lại, họ nhìn vào từ đường, thật ra ở phía ngoài trời vẫn đầy nắng, chỉ có trong nhà hơi tối, hoàn toàn không ghê rợn, âm u như Lộc Khả cảm nhận nên cũng theo sau, cùng nhau bước vào.
Lúc này Lục Giang không có ở đây, Lộc Khả lại không mang theo bật lửa nên họ chẳng thể đốt nến để soi sáng từ đường.
Lộc Khả bước tiếp về phía trước, hoàn toàn chìm trong bóng tối. Cô đưa tay ra, bàn tay trắng trẻo, mảnh mai của cô lập tức bị màn đêm nuốt chửng không còn nhìn thấy gì.
Trong hoàn cảnh như thế, họ gần như chẳng thể phân biệt được hướng đi.
Nỗi sợ cũng theo bóng tối mà len lỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT