“Tất nhiên rồi” Lộc Khả khẽ cong khóe môi, mỉm cười đồng ý một cách vui vẻ. Chỉ khi cụp hàng mi xuống cô mới che giấu được ánh mắt đầy bất an của mình.
Ngay sau khi dứt lời, cô liền bước đến bên bé gái, đưa hai tay ra giả vờ như muốn bế cô bé lên. Bé gái cũng cực kỳ phối hợp, vừa thấy Lộc Khả đến gần đã dang rộng vòng tay chờ được bế.
Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn như thế.
Lộc Khả không để lộ suy nghĩ thật, khẽ hít một hơi thật sâu rồi khụy xuống, đưa tay chạm vào cơ thể bé gái. Vừa tiếp xúc, một luồng lạnh buốt như từ ngàn năm băng giá truyền sang. Cô âm thầm nghiến chặt răng, nhưng vẫn cố sức bế cô bé lên, đỡ bằng cánh tay trái, khuỷu tay ghì chặt cơ thể nó.
Bé gái cũng thuận thế vòng tay ôm lấy cổ Lộc Khả. Cái lạnh từ đôi tay nó truyền sang da thịt cô khiến Lộc Khả không khỏi khẽ rùng mình.
Suýt nữa cô đã buông tay, nhưng lý trí kịp thời nhắc Lộc Khả, nếu lúc này mà buông nó xuống trước mặt mẹ nó chẳng khác nào kích động họ nổi giận, lúc ấy sẽ vô cùng nguy hiểm.
Khoảnh khắc Lộc Khả bế bé gái lên, áp lực vô hình luôn đè nặng lên cô và Tần Tranh cũng dần tan biến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT