Dây thường xuân lay động trong gió, trời hạ âm u, bức tường cũ kỹ của ký túc xá hiện rõ ngay trước mắt.
Lộc Khả và ba người chơi vừa rời khỏi khu rừng liền vội vã quay về ký túc xá. Tiếng chuông báo nghỉ trưa đã vang lên từ lâu, nhưng giờ này không còn giáo viên nào ở lại trông coi lớp học nên họ tranh thủ thời gian, hy vọng kịp quay về lớp cho tiết học đầu tiên buổi chiều.
Tới trước cửa ký túc xá cả nhóm vẫn chưa vội chia ra. Lộc Khả và Mạnh Lan Như bước đến phòng quản lý để nhờ dì quản sinh mở cửa, còn Kỳ Kiệt Hi và Lưu Tử Mục đứng cách đó không xa đề phòng bất trắc. Nếu có chuyện gì xảy ra họ vẫn có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Chỉ còn ba, bốn bước nữa là đến trước cửa sổ phòng dì quản sinh, từ bên ngoài nhìn vào qua ô cửa sổ mở toang, Lộc Khả bất giác kéo tay Mạnh Lan Như dừng lại.
Bên trong căn phòng, mọi đồ đạc vẫn như cũ, nhưng con người thì đã hoàn toàn thay đổi. Dì quản sinh là người phụ nữ có khuôn mặt hiền lành, thân hình hơi mập, bình thường trông khá dễ chịu, lúc này đã biến thành một thứ quái vật rùng rợn như bước ra từ cơn ác mộng trong trường học.
Bà ta dùng mái tóc đen dài quấn lấy trần quạt để treo ngược chính mình lên trần nhà. Thân hình mập mạp lơ lửng giữa không trung, đôi tay vỗ tay liên hồi như đang tán thưởng một chương trình truyền hình, nhưng mỗi lần giơ tay lên, làn da mịn màng trên cơ thể lại lộ ra vô số con mắt mở to trừng trừng...
Chỉ vừa nhìn lướt qua như thế, ánh mắt trên cơ thể dì quản sinh đã phát hiện ra Lộc Khả và Mạnh Lan Như đang đứng ngoài cửa sổ. Những con mắt đó như có cùng tầm nhìn với bà ta, chỉ trong tích tắc, dì quản sinh liền dừng động tác, chậm rãi quay mặt về phía cửa sổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT