Đó… là ánh mắt kiểu gì vậy chứ?
Lữ Nghị chỉ cảm thấy như mình đang ngồi trên đống lửa, đứng giữa bể than hồng. Trong đôi mắt thầy giáo nhìn mình, anh thấy bản thân chẳng khác gì một… người sắp chết! Ánh nhìn đó chứa đầy phẫn nộ và sát khí, mạnh mẽ đến mức gần như ngưng tụ thành từng lưỡi dao sắc bén vây chặt quanh người. Nếu lỡ miệng nói thêm một chữ, sợ rằng máu đã phun ba thước ngay tại chỗ!
Dù đã sớm chuẩn bị tâm lý rằng kết quả các môn văn hóa sẽ không tốt, thậm chí có đến 99% khả năng đứng bét lớp, Lữ Nghị cũng không ngờ mình lại bị gọi đích danh trước cả lớp, còn bị yêu cầu trưa nay một mình tới văn phòng gặp riêng. Chẳng rõ sẽ là cảnh tượng gì đang chờ đón...
Giọng điệu của thầy Đàm không phải là mời mà là mệnh lệnh! Không cho phép từ chối!
Lộc Khả ngồi phía dưới, ánh mắt điềm tĩnh nhìn lên bục giảng. Trong lòng cô có chút lo lắng cho Lữ Nghị, nhưng cũng đồng thời nảy ra suy nghĩ khác, văn phòng thầy giáo chắc chắn không phải nơi an toàn, nhưng đó cũng có thể là cơ hội hiếm có để quan sát và tìm hiểu.
Sau khi gọi tên Lữ Nghị xong, ánh mắt thầy Đàm lại quét qua Lộc Khả, Phương Vận và Lưu Tử Mục. Giọng ông ta vẫn đầy bất mãn:
“Không rõ mấy em chuyển trường bằng cách nào để vào được ngôi trường này, nhưng nếu kết quả cứ tiếp tục đội sổ, kéo thành tích chung của trường xuống thì dù hiệu trưởng có khoan dung đến đâu, tôi – với tư cách là giáo viên – cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play