Sai thì thừa nhận, rút lui cũng phải nhanh gọn, thái độ quả quyết không thay đổi!
Chỉ chốc lát sau, Mạnh Lan Như, Phương Vận, Trịnh Hưng cùng mấy người khác cũng đã tới khu rừng. Họ đứng bên ngoài, thấy ai nấy đều phân tán ra, sắc mặt nghiêm trọng.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Thấy không khí có phần khác lạ, lại nhìn thấy Tần Hướng Hiểu cả người lấm lem Mạnh Lan Như hiếm khi chủ động mở lời hỏi han.
“Hình như trong rừng đã có chuyện.” Lưu Tử Mục đẩy gọng kính, cười nhẹ để xua tan bầu không khí nặng nề. Anh nhìn Tần Hướng Hiểu: “Cậu nói thử xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Hướng Hiểu kể lại chuyện bản thân đuổi theo bóng dáng một nữ sinh trong rừng, rồi bị cây cối bao vây ngăn đường. Đợi đến khi thoát ra được cậu mới cảm nhận được cơ thể mình bỏng rát, đau nhức.
Lữ Nghị cũng xác nhận: “Không sai, đám cây đó quả thực biết di chuyển. Nhưng chỉ cần có ánh sáng chiếu vào chúng lập tức đứng yên.”
Xem ra là thật, Lộc Khả nghe xong cũng chỉ biết bất lực thở dài trước hành vi của Tần Hướng Hiểu. Trong một phó bản đầy rẫy nguy hiểm như vậy, cậu ta lại dám đuổi theo một cái bóng mơ hồ chạy như điên vào rừng sâu, đúng là quá ngây thơ. Nhưng cũng phải công nhận, cậu ta đúng là… may mắn thật sự, thoát nạn dễ dàng đến thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play