Gì vậy?
Mấy chữ cuối cùng được viết cực kỳ cẩu thả, Lộc Khả phải nhìn đi nhìn lại mấy lần mới nhận ra mặt chữ, nhưng vẫn không hiểu chúng có ý nghĩa gì.
Nếu nói những đoạn trước là nhật ký ghi chép bình thường, thì mấy chữ cuối này hoàn toàn không ăn nhập. Có liên quan gì đến “cái cây” đó không? Vì sao lại cố tình nhắc đến?
Và nữa, dòng chữ kéo dài cuối cùng như bị giật mạnh ra, bút tích cuồng loạn viết xuống chữ “sống–––”, vậy là ý gì? Cái cây ấy chẳng phải vẫn còn tồn tại đó sao? Hay còn thứ gì khác cũng được gọi là “sống”?
Hoàn toàn không rõ.
Nhưng tổng thể đoạn ghi chép phía trước kể lại những chuyện đã xảy ra trong viện điều dưỡng, nó tình cờ trùng khớp với nhiều suy đoán của Lộc Khả. Chẳng hạn như hộ gia đình nhờ “kế hoạch trường sinh” mà có địa vị cực cao trong viện điều dưỡng; chủ nhân cuốn nhật ký từng vô tình nghe thấy những cuộc bàn luận liên quan đến “Thần”; rồi cả việc học nhạc cụ sau đó, tất cả đều khớp một cách đáng ngờ với những gì đã xảy ra trong buổi trình diễn ở phòng âm nhạc.
Mọi thứ ở buổi biểu diễn hôm đó, từ tiếng nhạc cụ rè rỉ, âm thanh méo mó khó chịu, đến lời thì thầm kỳ quái mang theo hơi hướng tà đạo, nó đều giống hệt những gì từng được miêu tả về “Thần”. Người chơi thì vô cớ rã rời tứ chi, tinh thần suy kiệt, ý thức mơ hồ… rồi đồng loạt ngã xuống hôn mê sâu. Trước lúc mất đi ý thức, trong đầu cô còn vang lên câu nói kia: “Ban cho ngươi trường sinh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT