Trên khuôn mặt ông ta là nụ cười vặn vẹo không che giấu.
Ngũ quan bị ép chen chúc, méo mó đến quái dị.
Chỉ có đôi mắt đen ngòm kia vẫn lạnh lẽo như băng, sâu không thấy đáy. Đôi môi khô nứt hé mở để lộ khoang miệng tối đen như hố sâu, giống như muốn nuốt chửng cô, hút tủy gặm xương không chừa một mảnh.
Không còn răng thì vẫn có thể ăn người sao?
Tuy trong lòng âm thầm mắng như thế, nhưng tay Lộc Khả không hề dừng. Một tay cô đưa ống hút cắm thẳng vào hộp sữa bò, chậm rãi đẩy vào trong miệng Địch tiên sinh, sau đó nhẹ nhàng khép cằm ông lại.
“Địch tiên sinh, uống sữa bò nhé.”
Rõ ràng biết đó là máu tươi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play