38.
Tôi không ngờ rằng tình cảm đã giấu trong lòng thật lâu lại thốt ra vào thời điểm này.
Tôi càng không ngờ rằng chuyện này để Lục Tranh biết được, những người khác đã nói anh ấy biết.
Lúc anh ấy hỏi tôi, tôi cảm thấy siêu bối rối:
“Thật sự xin lỗi anh, tình huống lúc đó khẩn cấp quá nên em chỉ có thể lấy anh ra làm bia đỡ đạn.”
Anh cười nhẹ, tiếng cười sâu sắc, hết sức dễ nghe, mà càng dễ nghe hơn đó chính là câu nói sau đó của anh: “Anh không ngại làm tấm bia gỗ của em cả đời này.”
Tôi: …
Giọng nói của tôi bởi vì khát nước mà trở nên khàn khàn: “Anh, lời này của anh là có ý gì?”
Anh nói: “Rồi em sẽ biết.” Anh cúp điện thoại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play