“Dao Dao, em gái con, con bé… con bé đã xảy ra chuyện rồi, con đến bệnh viện mau đi.”

Khi nhận được cuộc gọi, tôi đang mặc váy ngắn áo khoác da, trang điểm đậm màu khói, đang uống rượu và chơi oẳn tù tì với một đám đầu gấu trong quán bar, tôi lập tức đá đổ một bàn chai rượu, quay người và phóng xe máy như bay đến bệnh viện.

Tôi đến bệnh viện đúng lúc nhìn thấy em gái mình máu me đầy người đang được đẩy vào phòng mổ, khuôn mặt xinh đẹp chi chít những vết xước, máu thịt lẫn lộn, chiếc váy hoa trắng bị xé thành từng mảnh, khó khăn lắm mới che được những bộ phận quan trọng. Tuy nhiên, phần da lộ ra lại đầy những vết thương ghê người, đặc biệt là phía dưới máu vẫn không ngừng chảy, lập tức, mắt tôi cay xè và đỏ ngầu, hai tay nắm chặt, ngọn lửa giận dữ hừng hực trong tôi.

“Kiều Kiều...”

Tôi muốn lao tới ôm em gái nhưng bác sĩ đã chặn tôi lại ở ngoài phòng mổ, tôi thấy bố mẹ khóc lóc thảm thiết, tôi phẫn nộ gào lên.

“Cái quái gì đang diễn ra vậy!”

"Một học sinh nhìn thấy một đám học sinh nữ vây quanh Kiều Kiều, lăng mạ, đánh đập, bắt con bé quỳ xuống, dập đầu, xin tha, bọn chúng dùng giày cao gót giẫm lên bàn tay học dương cầm của em con và giẫm nát từng ngón tay của con bé. Chúng nó thậm chí còn dí tàn thuốc vào cánh tay em con, bọn chúng bắt nạt em con không chỉ một lần”.

Mà lần này còn tàn nhẫn hơn, chúng thọc một thanh sắt nóng đỏ vào phần dưới cơ thể của con bé, khuấy động, rút

ra rồi lại nhét vào.

Trong đầu tôi dường như có tiếng la hét của em gái trộn lẫn với tiếng cười ngạo mạn và phóng đãng của kẻ bắt nạt, kí©h thí©ɧ thần kinh của tôi, bùm một tiếng..., lý trí của tôi đã tan vỡ. Tôi nghĩ rằng có lẽ từ lúc này, tôi điên rồi!

Tôi nắm chặt tay và đấm vào tường mạnh đến mức các khớp xương của tôi lập tức đỏ bừng.

Mẹ ôm chặt lấy tôi và gần như gầm nhẹ nói.

“Báo cảnh sát, chúng ta đã báo cảnh sát rồi! Mẹ tin cảnh sát sẽ cho chúng ta một lời giải thích công bằng! Bạn học đó cũng đồng ý làm chứng cho chúng ta. Dao Dao, đừng xúc động!"

Khi em gái tôi đang ở phòng chăm sóc đặc biệt và chưa thoát khỏi nguy hiểm, tôi đã nhìn thấy lũ ác ma gϊếŧ người và cha mẹ của chúng ở đồn cảnh sát.

“Chỉ là chuyện trẻ con cãi nhau vặt vãnh thôi mà đã bị đưa đến đồn cảnh sát, các người có cần thiết phải làm quá lên như vậy không?”

“Các người muốn tống tiền đúng không? Ông đây có rất nhiều, chỗ này có 10 vạn, đủ mua tính mạng của con gái các người rồi chứ?"

“Người làm ăn như tôi mỗi phút kiếm cả trăm vạn, giờ lại phải đến đây xử lý việc cỏn con này, còn không phải là đòi tiền ư? Toàn thân toát ra mùi vị nghèo nàn cổ hủ, chắc cả đời chưa bao giờ được thấy nhiều tiền như thế này đâu!"

Người cầm đầu đám phụ huynh ném một xấp tiền vào mặt bố tôi, toàn bộ số tiền đều rơi vương vãi xuống đất.

Bố tôi tức giận đến đôi mắt đỏ hoe, chỉ vài ngày ngắn ngủi mà ông như già đi chục tuổi, đầu bạc trắng, nức nở nói.

“Con gái tôi vẫn đang nằm trong bệnh viện, chưa thoát khỏi cơn nguy kịch, các người lại cho rằng chúng tôi muốn tống tiền sao? Các người có còn lương tâm không?”

Mẹ tôi khóc đến không đứng nổi, tôi đỡ mẹ, lạnh lùng nói.

“Bố, nếu bọn họ có lương tâm, bọn họ sẽ không dạy dỗ ra một lũ súc sinh như vậy!"

“Cô bé này đang nói cái gì vậy? Chúng nó đều là con nít, làm sao có thể hiểu được điều gì? Hơn nữa, tại sao chúng nó không bắt nạt người khác mà là bắt nạt người nhà cô? Sao không tìm nguyên nhân từ chính bản thân mình đi."

“Đúng vậy, tại con bé đó lẳиɠ ɭơ, quyến rũ đàn ông, còn nhỏ không lo học hành tử tế, con gái tôi dạy dỗ nó một chút là đúng rồi!”

“Không sai, bọn chúng đều là vị thành niên, không cần phải chịu trách nhiệm.”

“Rầm!"

Không kìm được, tôi giơ tay đấm một phát vào người phụ nữ đối diện, trong phút chốc, sống mũi giả mới làm của bà ta bị gãy, máu chảy đầm đìa, người phụ nữ hét lên như heo bị chọc tiết, giương nanh múa vuốt đòi xông lên nhưng lại bị một vị cảnh sát chậm chạp đến muộn cản lại.

“Làm gì vậy? Chỗ này là chỗ nào, đến lượt các người hô to gọi nhỏ à?"

Vừa nhìn thấy cảnh sát, người phụ nữ vội vàng lấy tay che mũi và người xấu lại tố cáo trước

“Đồng chí cảnh sát, con bé đó đánh tôi, nhìn mũi tôi này, bị đấm gãy rồi.”

Cảnh sát liếc nhìn tôi.

Tôi hơi hơi mỉm cười và ăn miếng trả miếng.

“Tôi cũng là trẻ vị thành niên.”

Cha mẹ tôi thấy cảnh sát lập tức cháy lên ngọn lửa hy vọng.

“Đồng chí cảnh sát, con gái tôi còn nhỏ đã bị thương như vậy, bị thảm quá! Hiện giờ con bé vẫn đang nằm trong bệnh viện, chưa thoát khỏi nguy hiểm, cuộc đời đã bị phá hủy hoàn toàn. Mong anh lấy lại công bằng cho chúng tôi."

Người cảnh sát tỏ vẻ khó xử và xin lỗi nói:

"Tôi có thể hiểu cảm giác của chị, nhưng vào thời điểm xảy ra vụ việc không có sự camera theo dõi nên không có cách nào để chứng minh rằng đó là họ. Cho dù có, họ vẫn chưa đủ tuổi thành niên, e rằng…không dễ dàng xét tội, mọi người cân nhắc xem có giải quyết riêng được không?”

“Giải quyết riêng?"

Bố tôi kinh ngạc không thôi và đột nhiên cảm thấy trời như tối sầm.

Người phụ nữ che mũi kia giận dữ quát lên.

“Giải quyết riêng? Mơ đi! Không có chứng cứ, sao anh lại nói là con gái tôi đánh? Hừ! Muốn tống tiền? Tôi nói cho anh biết, một xu cũng không có! Cho dù có tiền, tôi cũng sẽ không đưa!"

“Đúng thế, các người đánh giá cao chính mình quá đấy!"

Tôi giận dữ nắm chặt tay và gằn giọng nói.

“Nếu chúng tôi có nhân chứng thì sao?”

“Nhân chứng?"

Người phụ nữ đầy đặn cười mỉa mai nói.

“Người ở đâu? Đâu nào?”

Đúng vậy, đã hẹn trước rồi sao bây giờ vẫn chưa xuất hiện?

Tôi dáng vẻ tự tin như có dự tính trước của họ thì đã phần nào đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Có lẽ, sẽ không tới.

Tôi không thể chịu đựng được nữa, tiếng kêu gào gϊếŧ người đi vang lên trong đầu tôi càng lúc càng dữ dội, “rầm” một tiếng, nắm đấm của tôi lại đập vào mặt đối phương, đối phương nhìn bộ dáng tàn nhẫn của tôi liền vội vàng trốn ra phía sau cảnh sát.

“Ối, đánh người, đánh người kìa, đồng chí cảnh sát quan tâm một chút đi.”

Cảnh sát giả vờ ngăn cản một chút nhưng tôi vẫn chưa đủ tuổi thành niên nên cảnh sát chỉ có thể giáo dục bằng lời nói.

“Đủ rồi, đây không phải nơi để các người gây sự!”

Hai bên nhất quyết không hòa giải và cuối cùng đều hậm hực trở về.

Bố mẹ tôi quyết định kháng cáo!

Nhưng chưa đầy hai ngày, nhà trường đã gọi điện cho bố mẹ tôi và yêu cầu họ rút đơn kiện, nếu không em gái tôi sẽ bị đuổi học, cơ quan của bố mẹ tôi cũng gây áp lực và buộc họ một sự nhịn chín sự lành nếu không có thể họ sẽ mất việc.

Kháng cáo không cửa, xin giúp đỡ không đường.

Đêm đó, trong phòng khách, bố tôi nhìn tờ “Thư thông cảm” trên bàn, hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, chỉ sau một đêm đầu bạc trắng.

Sau đó, tôi cởi bỏ lớp trang điểm màu khói, để lộ khuôn mặt giống hệt em gái, cắt tóc ngắn, mặc đồng phục học sinh của em gái và đứng trước mặt bố mẹ.

Bố mẹ tôi cực kỳ ngạc nhiên và bật khóc, họ ôm tôi và liên tục kêu lên: “Kiều Kiều, bố mẹ thật có lỗi với con.”

“Bố, mẹ, từ nay trở đi, con chính là Dư Tuyết Kiều.”

Bình minh lên, tôi đeo cặp và bước vào cổng trường trung học cơ sở Vĩnh Xương.

Lớp học ồn ào chợt im lặng ngay khi tôi xuất hiện, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào tôi.

“Ồ, đây không phải là hot girl của lớp chúng ta Dư Tuyết Kiều ư? Nghe nói nó đang nằm bất tỉnh nhân sự trong bệnh viện cơ mà? Tao thấy nó trông vẫn ổn đấy chứ?"

“Tao nghĩ nó chỉ muốn moi tiền thôi. Nhà chị Linh của chúng ta có rất nhiều tiền, không đưa cho mày đâu hahaha.”

Cầm đầu lũ bắt nạt là Chu Linh, lúc này cô ta đang mặc một bộ quần áo lố lăng, ôm hai tay khoanh chân ngồi trên bàn, xung quanh có bảy tám học sinh nữ ăn mặc giống cô ta, co ro ở góc trong cùng là một cô gái đeo kính để tóc mái dày và hơi béo, đó là Hồ Lai, người đã đồng ý làm chứng rồi lại đổi ý.

“Tao nói nó giả vờ rồi mà, còn dám báo cảnh sát, lá gan càng ngày càng lớn rồi đấy, chưa bị đánh đủ đâu.”

“Haha, tao nghĩ nó hèn hạ như vậy đấy, nói không chừng nó còn sướиɠ ấy chứ, chắc là chưa trừng phạt đủ, haiz, lấy cây lau nhà phía sau lại đây, tao thông cống cho nó lần nữa!”

“Hahaha.”

Những kẻ bắt nạt cười ngạo nghễ, mày một câu, tao một câu nói những lời bẩn thỉu.

Tôi vẫn nhắm mắt bịt tai đi từng bước về chỗ ngồi của mình, một cái chân duỗi ra muốn ra oai phủ đầu với tôi, tôi cụp mắt liếc nhìn một cái rồi không chút do dự nhấc chân dẫm xuống.

“A!”

Đối phương hét lên thảm thiết nhưng tôi không vì thế mà dừng lại, chân càng dẫm xuống mạnh hơn.

“Dư Tuyết Kiều, mắt chó của mày bị mù rồi!”

Hóa ra em gái tốt bụng và đáng yêu của tôi ngày nào cũng phải chịu đựng sự bắt nạt như vậy nhưng tôi hoàn toàn không hề hay biết.

Người kia nhảy dựng lên định tát tôi nhưng tôi nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô ta và vặn mạnh lại.

“Rắc…” Một tiếng vang lên, cánh tay của đối phương trực tiếp bị vặn trật khớp, chỉ còn da thịt buông thõng xuống.

“Dư Tuyết Kiều, cmn mày thiếu đánh rồi!”

Chu Linh hét lớn một tiếng, những người khác đang bàng hoàng lúc này mới hoàn hồn, lập tức xông tới, muốn xử lý tôi như đã từng xử lý em gái.

Tôi tiện tay nhặt một chiếc ghế đẩu và ném mạnh vào đầu đứa gần nhất.

“Bang…” một tiếng, máu tươi trong phút chốc trào ra, sau đó tiện đà tôi giơ chân đá vào bụng một đứa khác, nó lùi lại mấy bước, lưng dưới đập mạnh vào bàn, vẻ mặt nhăn nhó vì đau đớn.

“Mày… cmn muốn chết rồi!"

Chu Linh sắc mặt vặn vẹo, tức giận.

Mà tôi đang run run vì adrenaline dâng trào, không đủ, vẫn chưa đủ!

Máu càng kí©h thí©ɧ thần kinh của tôi, đi được vài bước, tôi bước tới trước mặt Chu Linh, túm lấy cổ áo cô ta.

“Mày dám chạm vào chị Linh à?"

“Rầm…” một tiếng, một chiếc ghế đập vào lưng tôi, nhưng tôi dường như không cảm thấy đau, một đôi mắt đỏ ngầu đầy tức giận trừng trừng, tôi bóp chặt cổ Chu Linh.

Chết đi! Chết ngay cho tao!

Chu Linh lúc này mới lộ ra vẻ kinh hãi, hô hấp trở nên khó khăn, hai tay dùng sức đẩy tôi ra, móng tay dài cắm vào da thịt tôi, máu chảy ra từng giọt từng giọt.

“Buông ra! Dư Tuyết Kiều, mày thật sự điên rồi! A...”

Tôi chộp lấy chiếc compa trên bàn và đâm mạnh vào tay Chu Linh.

“Á……"

Chu Linh trợn mắt, đau đến không phát ra được âm thanh nào, compa đâm vào lòng bàn tay cô ta.

Lúc này một đám người mới kịp phản ứng, ùa về phía trước, tôi mặc kệ Chu Linh, kẻ đang giống như một con lợn chết, cầm chiếc compa đang rỉ máu trong tay, trên mặt có mấy giọt máu đỏ tươi, cười nói:

“Chúng mày có muốn tao cũng khoét thêm vài lỗ trên cơ thể cũng mày không?”

“Khoét mẹ mày đi!"

Chu Linh bình tĩnh lại, ánh mắt càng hung ác hơn, hai học sinh nữ đứng phía sau tôi một trái một phải túm lấy cánh tay tôi giống như chúng từng túm em gái tôi vậy, Chu Linh giơ tay định đánh vào mặt tôi, còn tôi, vẫn đang chờ một động tác này của cô ta.

Tôi lập tức giơ chân đá mạnh vào bụng cô ta, Chu Linh hét lên thảm thiết, lùi lại và ngã ngồi trên mặt đất.

Tôi như phát điên, đá mạnh vào Chu Linh hết cái này đến cái khác, tất cả những gì có thể nghĩ đến là em gái tôi đang nằm trên giường bệnh mà không có phản ứng gì.

Em gái tôi là một thiên thần nhỏ ngây thơ và tốt bụng, lẽ ra em phải vui vẻ, lạc quan đứng dưới ánh mặt trời, chứ không phải thảm hại và tàn tạ, chỉ còn một hơi thở, gian nan mà tồn tại như bây giờ.

Mấy kẻ bắt nạt đã cố gắng giữ tôi lại khi tôi phát điên, nhưng chúng phát hiện ra rằng tôi là một con quái vật và chúng căn bản không thể giữ được.

“Dừng lại, mấy đứa làm cái gì vậy!”

Một tiếng hét giận dữ vang lên từ phía sau, tôi quay lại thì thấy một người đàn ông trung niên, đầu hói, bụng phệ, béo phì đang đứng trước cửa với vẻ mặt giận dữ, ồ, là giáo viên chủ nhiệm của em gái tôi.

Tôi khẽ mỉm cười, vuốt mái tóc ngắn bù xù của mình, vén ra sau tai rồi nói.

“Thưa thầy, chúng em đang chơi ạ."

Thầy chủ nhiệm bước tới gần tôi vài bước, chỉ vào mũi tôi và mắng:

“Chơi cái rắm! Tôi thấy rõ ràng là cô đang đánh bạn học!"

Tôi chế giễu, không ngạc nhiên chút nào.

“Thì ra thầy giáo có thể thấy được hết nhỉ, vậy sao những lúc bọn họ đánh em thầy lại không xuất hiện thế?”

Có lẽ ông ta không ngờ tôi lại mạnh mẽ tranh luận như vậy, chỉ vào mũi tôi và mắng.

“Cô còn dám tranh luận à! Đúng là đồ vô học! Xem tôi có thay bố mẹ cô nghiêm khắc dạy cho cô một bài học không!"

“Thay bố mẹ tôi dạy tôi ư? Ông là cái cóc khô gì!"

Tôi cười chế giễu, điều buồn cười là ba năm liên tục ông ta đều được bầu là giáo viên ưu tú, cái loại này, loại chuyên dung túng bắt nạt và đi đầu trong việc bảo vệ những kẻ bắt nạt như thế này mà cũng xứng làm thầy người khác ư?

“Giỏi lắm, bố mẹ cô là lũ sâu bọ dưới đáy xã hội, nghèo nàn, cổ hủ chỉ kiếm được vài đồng bạc lẻ mới nuôi ra cái loại vô học như cô! Chu Linh người ta chính là con của sếp một tập đoàn niêm yết, chẳng lẽ có thể giống cô đươc sao?"

“Thầy, một tháng thầy kiếm được bao nhiêu? Ý thầy là phẩm chất của thầy cũng thấp kém? Bố mẹ thầy thì sao? Đều là người giàu có đang kính hay cũng chỉ là lũ khốn hèn hạ?”

“Cô! Thật dốt nát bướng bỉnh, được rồi, xem tôi sửa lại tư tưởng dơ bẩn này của cô như thế nào, đi theo tôi đến văn phòng!"

Dưới ánh mắt giễu cợt của các bạn cùng lớp xung quanh, tôi bị giáo viên chủ nhiệm đưa vào văn phòng.

Vừa bước vào văn phòng, mặt chủ nhiệm lớp liền tối sầm lại, túm tóc tôi và ấn lên trên bàn, trong miệng liên tục mắng mỏ.

“Con điếm hèn hạ này, còn dám gây chuyện với tao! Tao đã cảnh cáo mày từ lâu rồi mà sao mày không chịu nghe lời? Hả? Còn dám bảo bố mẹ mày gọi điện cho trường học, xem ra mày vẫn chưa được dạy bảo kỹ rồi!”

Chủ nhiệm lớp hung ác nói, xem ra đúng như tôi đoán, bình thường, tên cặn bã làm thầy người khác này dẫn đầu ức hϊếp em gái tôi không ít! Tôi không thể tưởng tượng nổi, ở nơi đây, em gái đã phải trải qua những ngày tháng như sống trong địa ngục nào thế này.

“Thầy ơi, em biết sai rồi, xin thầy đừng đánh em.”

Tôi giả vờ vâng lời và chủ động nhận lỗi nhưng thực chất là tôi đặt chiếc điện thoại di động phát sóng trực tiếp vào một góc khuất, góc ấy vừa vặn đối diện với khuôn mặt béo như heo của chủ nhiệm lớp.

Có lẽ vì hài lòng với thái độ nhận lỗi của tôi nên ông ta hừ lạnh một tiếng rồi bực bội mắng.

“Bố mẹ Chu Linh là những người tai to mặt lớn thế nào, mày lại là cái loại gì? Giống nhau được sao? Lại để tao nhìn thấy mày dám phản kháng, đợi xem tao trừng trị mày như thế nào!”

Tôi là một Streamer có chút tiếng tăm, mấy ngày trước tôi đã chuẩn bị cho buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay, rất nhanh phòng phát sóng đã có cuồn cuộn hơn chục ngàn người vào xem, nhưng giờ phút này chủ nhiệm lớp vẫn không hề biết rằng mình sắp rơi vào một cái bẫy như thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play