Phía bên Thiên Hồng bang, Thân Vô Không cũng không tránh được kinh ngạc sửng sốt, tên ria mép Hạt Tử bang đó bị điên rồi sao? Hắn thật sự không muốn sống sót đi ra ngoài nữa hay sao chứ? Phế bỏ một cánh tay của người Lương gia Ảo Vọng, đi ra ngoài Lương gia làm sao có thể buông tha, muốn chết sao?
Y không nhịn được nữa, nhanh chóng lắc mình lướt đến, vừa rơi xuống liền hỏi, “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Không người nào rảnh rỗi đáp lại y, Ngụy Ước vẻ mặt đầy sát cơ, Liên Ngư chỉ ngón tay đến Dữu Khánh giận dữ, “Thả hắn ra!”
Nàng ta muốn không nổi giận cũng khó, cảm thấy mình đã bị Dữu Khánh đùa giỡn rồi, đã bị lợi dụng rồi.
Người của các bang phái đều lũ lượt bỏ công việc trong tay xuống, chạy vội tới.
Nơi tay cụt của Lương Bàn vẫn đang tí tách chảy máu, sắc mặt trắng bệch, run rẩy, hơi lớn tiếng nói: “Chu huynh, mọi chuyện đều có thể thương lượng, ngươi đừng có xung động.”
Dữu Khánh xì một tiếng, “Thân phận con cháu Lương gia Ảo Vọng của ngươi lấy ra chỉ đủ lừa gạt được người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT