Tam Túc ô cũng không phải kẻ ngốc, lập tức liếc mắt khinh bỉ, nói ra: “Loại ánh sáng này vô hại với người, ngươi không thấy vừa rồi đám độc trùng đó nhảy vào mà không có việc gì sao?”
Tuy nó nói như vậy, Dữu Khánh vẫn đưa nửa thân thể của nó xâm nhập vào trong màn hào quang, hơn nữa còn muốn cho nó cảm nhận được mình muốn làm như vậy, hi vọng ép nó nói thật.
Con Tam Túc ô này hỏi cái gì nói cái đó, việc này vốn là chuyện tốt, nhưng lại khiến trong lòng hắn khó giải thích mà cảm thấy có phần không đáng tin.
Vì vậy, hắn liền lấy nó làm thử nghiệm, nếu như có vấn đề, trước tiên có hại chính là bản thân con Tam Túc ô này.
Kết quả, con Tam Túc ô này rất bình thản tiếp nhận, không hề có chút phản ứng kháng cự nào.
Nhìn thấy quả thực không có việc gì, Dữu Khánh mới đưa tay mình vào trong ánh sáng, khi cảm thấy không có một chút cảm giác nào, hắn rụt tay lại tò mò hỏi, “Ô tỷ tỷ, ánh sáng này từ đâu tới?”
Có việc cầu người, hơn nữa Nam Trúc đã làm hỏng từ đầu, vì vậy hắn cũng gọi theo như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play