Đứng trong đám người, Đoạn Vân Du nhíu mày, phần lớn Hạt Tử bang đều là người của gã, đầu óc gã lập tức nhanh chóng suy nghĩ phương pháp giải cứu.
Mục Ngạo Thiết cũng nhanh chóng liếc nhìn về phía Liên Ngư, trong lòng có phần cảm thấy không thoải mái, y đương nhiên vẫn hi vọng người ta có tình nghĩa với mình, đương nhiên hi vọng người ta có thể đứng về phía bên mình, lúc này, trong lòng tránh không được có phần thất vọng.
Dữu Khánh âm thầm cất tiếng mắng, đây là tùy tiện tìm một nam nhân mới mẻ để nếm thử mùi vị, ăn xong liền vứt bỏ sao?
Hắn cảm thấy không đáng cho Mục Ngạo Thiết, cũng âm thầm nghiến răng nghiến lợi với thái độ của Trầm Kim Thiền và Cô Dương, lúc trước nói cái gì mà sẽ chịu trách nhiệm giúp hắn, bảo hắn cứ việc nói ra, vừa quay đầu lại lập tức ngó lơ ngồi xem, thái độ rõ ràng là mong gì bọn họ ra tay đấu với nhau.
May mà hắn dám phát tác ngay tại chỗ, không phải lấy tính mạng rất quan trọng của mình ký thác trên chuyện tình yêu nam nữ, cũng không phải ký thác vào người khác, mà dựa vào lực lượng hắn có thể nắm giữ.
Nhận thấy được nguy cơ đột nhiên ập vào mặt, hắn lập tức quay đầu hỏi: “Lương công tử, Thân bang chủ nói ta miệng lưỡi sắc bén, chối tội, ai đúng ai sai, ngươi tới phân xử xem nào?”
Lương Bàn đang mỉm cười, chậm rãi phe phẩy chiết phiến nhìn xem náo nhiệt, muốn nhìn Dữu Khánh và Mục Ngạo Thiết đi tìm chết, đột nhiên lại bị gọi tên, gã tức thì sửng sốt, khóe miệng hơi giật giật, trong lòng ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời của Dữu Khánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play