Dữu Khánh cảm thấy chuyện này đã nắm chắc trong tay, cho nên cũng không ép y, hắn không đau không ngứa nói ra một câu, “Lão Cửu, ta đề nghị ngươi nên đi soi gương nhìn xem bộ dạng mình một chút.”
Mục Ngạo Thiết thoáng sửng sốt, rồi nhận ra điều gì đó, lập tức đứng dậy đi đến trước gương.
Vừa nhìn vào trong gương, nhìn thấy mình tóc tai bù xù, lại nhìn thấy dấu son môi trên mặt, cảm thấy xấu hổ, mình vậy mà giữ bộ dạng này đi trong khách sạn, may mà không gặp phải người nào.
Y vội vàng chạy vào phòng tắm rửa mặt.
Dữu Khánh cười tí tởn, nhân cơ hội này lấy thư ra xem, chính là hồi âm của Thanh Nha.
Đọc một hồi, hắn nhướng mày, một tay vuốt vuốt vặn vặn chút ria mép bên khóe môi.
Về thông tin có liên quan tới Lương Bàn, Thanh Nha chỉ mô tả vắn tắt ở trong thư, dường như cũng không cho rằng tên Lương Bàn này có gì đáng giá đề nói nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play