Thấy tên này tưởng đùa mà làm thật, Mục Ngạo Thiết không giữ nỗi gã, y chỉ có thể là nghẹn lời hô lên, “Ngươi đi nhanh về nhanh.”
Không cần y nhắc nhở, Nam Trúc cũng phải đi nhanh về nhanh, nào dám lề mề, lập tức vù vù lao lên trên cây thần thụ đang bị khói xông lửa đốt.
Mục Ngạo Thiết không nói nên lời, sau khi nhìn theo bóng lão Thất biến mất ở trên cao, y lại nhanh chóng nhìn nhìn xung quanh, trao đổi ánh mắt với Bách Lý Tâm, sau đó hai người tiếp tục dập lửa, đồng thời cảnh giác xung quanh.
Chạy lên đến chạc cây, Nam Trúc nhấc vạt áo che kín miệng mũi, khói nghi ngút bốc lên khiến trên này mù mịt, gã rón ra rón rén xâm nhập vào trong quảng trường trống trải, vừa chú ý xung quanh, vừa quan sát chiếc lán dây leo phía trên.
Không thể không nói, từ khi sư huynh đệ mấy người bọn họ bắt đầu cùng xông pha lăn lộn giang hồ với nhau, lá gan của gã càng ngày càng lớn, năm đó, khi mới đi ra ngoài, chỉ cầu bình an còn khó, nào dám làm loại chuyện này.
Phía trên Thần thụ rất yên tĩnh, đừng nói tới bóng người, ngay cả bóng một con ong ngũ sắc bay lượn cũng không nhìn thấy.
Đàn ong đều đã đi rồi, cũng không cần phải tiếp tục hi sinh vô ích, chỉ cần con nào còn sống, đều sẽ theo A Xích và A Chanh cùng nhau rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play