Ngụ ý là còn có thể đánh, dường như muốn đánh ngay bây giờ.
Dữu Khánh lại nói: “Không quản chút vết thương này có tính là gì hay không, trước tiên cứ dưỡng thương cho ổn đã rồi nói tiếp, ta không muốn chiếm lợi của ngươi.”
Hắn nói lời rộng lượng, nhưng không biết rằng lời mình vừa nói ra lại gây ra sự kích thích rất mạnh đối với Chung Nhược Thần, cái gì gọi là “Ta không muốn chiếm lợi của ngươi” ?
Tức thì, ánh mắt Chung Nhược Thần nhìn hắn trở nên không thích hợp, có cảm giác nghiến răng nghiến lợi.
Long Hành Vân cũng nhìn chằm chằm Dữu Khánh với vẻ hả hê, nói: “Trương huynh, ngươi không phải đã sợ rồi đi?”
Gã rất hi vọng Chung Nhược Thần đánh cho Dữu Khánh một trận, đánh chết hay đánh cho tàn phế mới gọi là tốt, vậy thì gã cũng có thể thoải mái kết thúc Triêu Dương đại hội rồi.
“Sợ?” Dữu Khánh quét ánh mắt lạnh lùng nhìn gã, “Ngươi không định thách đấu ta sao? Trốn ở một bên làm gì, vì sao không dám tới thách đấu? Ngươi tới đây thử xem, xem ta có sợ hay không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT