Trong mỗi khu trang viên của người dự thi ở đều có vườn hoa cây cối, trong đó tránh không được sẽ có một ít cỏ dại.
Dữu Khánh dường như không thể làm ngơ đối với điều này, hắn lẳng lặng ngồi xổm tại dưới ánh mặt trời, bên cạnh một vườn hoa, nhổ lên từng cây từng cây cỏ dại, làm rất cẩn thận, dọn dẹp hết mảnh nhỏ này đến mảnh nhỏ khác, từng mảnh đất nhỏ đều được nhổ sạch cỏ dại, bên cạnh đã chồng chất một đống cò nhỏ do chính tay hắn nhổ lên.
Mái tóc bù xù của hắn đã được buộc lại thành đuôi ngựa.
Ngoài cổng trang viên, Từ Dĩ dẫn hai nữ nhân tiến vào, không phải ai khác, chính là hai mẹ con Ung Trạch Tuyết.
Nhìn thấy Dữu Khánh ngồi xổm lẳng lặng nhổ cỏ tại một góc vườn, Từ Dĩ dừng chân lại, có phần không hiểu có ý gì, quay người lại mời hai mẹ con Ung Trạch Tuyết chờ một chút, rồi lập tức bước nhanh đi đến bên cạnh nhìn, sau khi xác nhận là đang nhổ cỏ, gã nhịn không được chần chừ hỏi: “Trương huynh, ngươi là đang làm gì vậy?”
Dữu Khánh ngẩng đầu nhìn gã một cái, lại tiếp tục công việc của mình và nói: “Nhổ cỏ”.
Từ Dĩ rịn mồ hôi, lại thử hỏi: “Có một chút cỏ dại không phải sẽ càng có ý cảnh sao? Nếu như Trương huynh cảm thấy chướng mắt, ta sẽ sắp xếp người đến làm, sao có thể để cho thí sinh dự thi các ngươi làm loại công việc vặt này chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT