Lúc này sư huynh đệ ba người đang ngồi uống trà ở bên đường và theo dõi một người đàn ông râu quai nón thô kệch không cao ở phía đối diện bên kia đường phố.
Nhìn thấy người đó ăn no uống đủ xong, ợ một tiếng, chùi cái miệng bóng nhẫy dầu mỡ, ném lại một nén bạc lên trên bàn, rồi hô to một tiếng, “Không cần thối.”
Trong lời cảm ơn liên tục của chủ quán, người đàn ông đứng lên ưỡn chiếc bụng no căng, sau đó chắp hai tay sau lưng cất tiếng ngâm nga một bài hát nào đó bắt đầu lang thang tản bộ trên đường phố trấn nhỏ.
Nam Trúc lập tức ra hiệu cho Dữu Khánh nhìn cảnh chủ quán thu đi nén bạc lập lòe sáng, nhỏ giọng nói: “Có nhìn thấy không, xuất thủ thực phóng khoáng.”
Dữu Khánh cũng hạ thấp giọng hỏi: “Nào có chuyện ngang nhiên công khai gào to trên đường phố là mình có quan hệ đưa người tiến vào ‘Triêu Dương đại hội’ chứ? Ngươi có xác định không phải là tên lừa đảo hay không?”
Đối tượng mà bọn hắn đang theo dõi là bọn hắn phát hiện trong lúc vô tình, tên là Tào Uy, nghe thấy gã ta khoác lác với người khác, nói là gã ta có mối quan hệ có thể đưa người tiến vào “Triêu Dương đại hội”, nói rằng thúc phụ gã ta là Chưởng môn “Chính Dương phái”, gã ta sẽ đứng ra kết nối với “Chính Dương phái”, đảm bảo đưa người tiến vào “Triêu Dương đại hội” xem trò vui khẳng định không có vấn đề.
Đương nhiên rồi, người ta không thể hỗ trợ không công, phải thu tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT