Từ Văn Tân nhận lấy mật tín mở ra nhìn xem, dần dần chìm vào trầm tư.
Nga Mi đã ở chung với gã một quãng thời gian không ngắn, có hiểu biết nhất định với thần sắc phản ứng của gã, nàng ta nhận thấy có gì đó không ổn, kiên trì chờ đợi, đợi cho gã hồi thần lại, sau đó mới thử hỏi: “Công tử, có điều gì không ổn sao?”
“Gán tội…” Từ Văn Tân nghi hoặc lầm bầm tự hỏi, “Dựa vào cấp bậc của tai mắt Hải Tiêu các tại trong Trấn Hải ty, làm sao có thể dễ dàng thám thính được thông tin cơ mật như thế chứ?”
Nga Mi: “Đó là dự định lúc trước, chỉ là, khi bắt đầu chuẩn bị gán tội cho Thám Hoa lang thì gặp phải Minh tự chen tay, cho nên đành phải xóa bỏ, cũng không thể nói là chuyện gì cơ mật.”
Từ Văn Tân hơi lắc đầu, “Sự việc không phải giống như ngươi nghĩ vậy.
Dính dáng tới việc họ hàng thân thích của Địa mẫu bị chết, cho dù muốn bắt người gánh tội thay, thì nhất định phải giữ kín, không thể nói ra, phải liệt điều đó vào việc cực kỳ cơ mật, trong tình huống bình thường, số người biết rõ khẳng định chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, và sẽ chỉ làm mà không nói, cho dù không làm thì cũng sẽ không công khai.
Nói cách khác, ít nhất, tại trước lúc chân chính chấp hành, nhất định là chỉ có những thành viên cấp cao của Trấn Hải ty mới biết tình hình, không có khả năng để cho tin tức lan truyền ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play