Hai người, một người nhắc nhở đúng lúc, một người nhận ra đúng lúc.
Nói chung ý muốn thể hiện ra cũng rất rõ ràng, từ giờ trở đi, việc bắt cóc người của U Giác Phụ không có bất kỳ quan hệ gì với bọn họ.
Thật sự có thể nói là hành động nhanh chóng, ngay tại chỗ phủi sạch quan hệ.
Dữu Khánh đương nhiên biết rõ bọn họ có ý gì, đây cũng là điều mà lúc trước hắn lo lắng nhất, cho nên ngay từ đầu liền không dám nói ra Tiểu Hắc có thân phận U Giác Phụ, rất sợ bên này sẽ làm ra chuyện sát nhân diệt khẩu, hủy thi diệt tích, không nghĩ tới sợ cái gì tới cái đó, càng không nghĩ tới đám gia hỏa này vậy mà có thể ngay tại chỗ phủ nhận lời đã nói ra.
Trên mặt Nam Trúc và Mục Ngạo Thiết nhịn không được hiện lên nét giận dữ.
Nhìn thấy vẻ mặt không nói nên lời của Dữu Khánh, Vương Vấn Thiên chắp tay sau lưng, nét mặt đắc ý, giống như đang nói, ta không thừa nhận đó, ngươi có chứng cứ gì không? Có thể làm gỉ được ta?
Không biết rằng Dữu Khánh là đang toát mồ hôi lạnh vì gã ta, vì lời nói của gã ta mà toát mồ hôi lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play