Hoàn cảnh sinh sống tại Ảo Vọng chật chội như thế cũng không phải bởi vì Ảo Vọng không đủ đất, mà bởi vì bị hạn chế, Thiên Lưu sơn không cho phép không gian giao dịch buôn bán tại Ảo Vọng mở rộng không giới hạn, cũng không cho phép người ngoài chạy loạn khắp nơi, chỉ giao ra một góc nho nhỏ trên đất bằng mà thôi.
Nhưng chỉ một góc như vậy đã có không dưới trăm vạn nhân khẩu thường trú, còn chưa kể tới đông đảo lượng người ra vào.
Vạch đất làm phạm vi, một bên phồn hoa, một bên thanh tĩnh.
Ranh giới chính là một cái eo biển, eo biển rất sâu, hai bên được nối với nhau bằng những cây cầu dây thừng, trên dây thừng chỉ đơn giản được đặt những tấm ván gỗ mà thôi.
Phía dưới eo biển là mặt biển phẳng lặng, trên một bên vách đá có ánh đèn rực rỡ, khắp nơi là những căn phòng được đục đẽo ra theo kiểu bậc thang, những căn phòng ở giống như được treo tại trên vách đá, mà vách đá bên kia thì âm u lạnh lẽo, hai bên tương phản rõ ràng, có cảm giác như là Nhân gian và Địa ngục.
Trên cầu dây thừng cũng rất vắng vẻ, căn bản không nhìn thấy có người nào qua lại, có thể thấy được phía bên thị trường giao dịch bên này rất ít có người đi sang bờ bên kia, rảnh rỗi thì cũng không dám chạy sang phía bên kia.
Dã nhân khiêng thi thể Giao nhân đi tại phía trước, Dữu Khánh theo ở phía sau, cùng nhau chao đảo lắc lư đi trên cầu dây thừng, từ phía ánh đèn rực rỡ đi sang khu vực bóng tối trời sao lấp lánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT