Một đèn một thuyền, chạy ra khỏi khu vực đá ngầm, không dừng lại, một mực lao về phía trước.
Dữu Khánh chắp tay đứng sừng sững nơi đầu thuyền, mượn nhờ ánh đèn ở phía sau, ngưng mắt nhìn vào bóng tối ở phía trước, chăm chú theo dõi sương mù bồng bềnh chậm rãi trôi đi trong bóng tối.
Nam Trúc không ngừng chèo thuyền, nhìn nhìn xung quanh rồi cất tiếng nhắc nhở: “Lão Thập Ngũ, đã ra khỏi khu vực đá ngầm kia rồi, bây giờ phải làm thế nào?”
Dữu Khánh không nói lời nào, ánh mắt lấp lóe nhìn chằm chằm vào làn sương mù phiêu đãng.
Đã biết hắn không thể không nghe thấy, không biết hắn đang suy nghĩ điều gì, Nam Trúc không quấy rầy nữa, tiếp tục chèo thuyền.
Tuy vậy, cả kiếm của gã và Mục Ngạo Thiết đều găm tại trên boong thuyền bên cạnh mình, một khi có biến, tiện tay là có thể đụng tới, thậm chí ngay cả Huỳnh thạch dùng để chiếu sáng cũng lấy dự phòng.
Tuy rằng Giao nhân chèo thuyền bình thường không phải là đối thủ của tu sĩ, theo lý thuyết là không dám cứng đối cứng cùng bọn hắn, nhưng bọn hắn vẫn chuẩn bị sẵn sàng để đề phòng vạn nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT