Y mang theo nhi tử chạy đến trên đỉnh núi cao nhất chính chỉ là muốn đứng cao nhìn được xa, muốn nhìn xem Tiên cung có ở gần đây hay không, cũng không phải là muốn tranh thủ chạy cả trong đêm.
Về nguyên nhân, người khác không hỏi, y cũng không cần phải nói cho người khác biết.
Tâm tình của những người khác vẫn còn chưa bình phục lại sau trận chiến đấu vừa rồi ở bên trong hẻm núi.
“Các ngươi có chú ý tới vảy của những con rắn vừa rồi kia không? Vảy nào cũng to như một chiếc quạt lá cọ vậy, chuyển động khép mở và cả động tĩnh trườn bò với thân thể to lớn như vậy nữa, thực sự nhẹ nhàng, linh hoạt chẳng khác gì một con rắn thật a.”
Vừa đứng lên, Nhiếp Phẩm Lan cất lời cảm thán.
Nam Trúc gật đầu, “Các ngươi có nhìn thấy da lông của con gấu kia không, mỗi một sợi lông đều giống như thật, không biết trong thân thể thì như thế nào, có người nào cùng ta đi xuống đó mở ra xem không?”
Không người nào hưởng ứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play