Nói cách khác, ở một mức độ nào đó mà nói, song phương đã trở thành người cùng đường.
Đều là vì phát tài mà tới a, đối với sư huynh đệ ba người mà nói, như vậy thì dễ làm hơn rồi, dù không có nói cho đối phương biết bí mật của Kim Khư thì cũng không trọng yếu nữa, chỉ cần mở được thông đạo ra vào Kim Khư, có vô số hoàng kim để chuyển dời ra ngoài, còn có người nào có thể ngốc đến mức muốn độc chiếm toàn bộ Kim Khư hay sao? Từng người tận lực lấy đi, có thể lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, đều chỉ có sự phấn khích, hào hứng, ai còn đi quản tới việc oán trách, phàn nàn gì chứ, nói không chừng còn phải cảm tạ bọn họ nữa a.
Đương nhiên, chuyện đã đến tình trạng này, kết hội, hợp tác cùng đám người này cũng chính hợp ý bọn họ, Liệt Cốc sơn trang sợ là sẽ không từ bỏ ý đồ, cần phải có những người này xuất lực đối kháng.
Ngô Tạ Sơn đang bị kiềm chế ở một bên thì trông có vẻ ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ khó nói, mấy lần muốn nói gì đó rồi lại thôi, nhưng mà có chút lời nói hoặc nói là một số sự thật rốt cuộc là không có cách nào nói ra miệng.
Náo loạn cả mấy ngày, thì ra đám súc sinh này vốn hoàn toàn không biết bí mật của cây “Kích” này là gì, vậy mà đem Liệt Cốc sơn trang quậy lên thành như vậy, Liệt Cốc sơn trang có oan hay không chứ, làm cho ba vị trang chủ bọn họ lúc trước còn giống như lâm đại địch, cho rằng là do nhân vật có bối cảnh nào đó rất lớn xuất thủ.
Nói chung, Ngô Tạ Sơn lão là tin tưởng lời nói của đám người Ninh Triêu Ất.
Đạo lý rất đơn giản, nếu như biết rõ bí mật của cây “Kích”, là không có khả năng dễ dàng đưa cây “Kích” cho người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT