Tiếng chuông, những người ở tại Cấm địa phía sâu trong sơn thể cũng nghe được.
Người si ngốc cười ngây dại vẫn còn đang tiếp tục đi về phía trong này.
Trầm Khuynh Thành không dừng công việc trên tay, tiếp tục vận công thi pháp đẩy sương mù do Thận Kiến tỏa ra tràn ra phía ngoài.
Đám người Dữu Khánh nhìn nhau không nói gì, không biết tiếng chuông kia có ý nghĩa gì.
Nhiếp Phẩm Lan thì một tay kéo lấy Ngô Tạ Sơn nằm ở trên mặt đất góc tường đứng lên, cời bỏ á huyệt cho lão ta, hỏi: “Tiếng chuông ở bên ngoài là có chuyện gì xảy ra?”
Ngô Tạ Sơn nhìn những nhân viên sơn trang không ngừng đi về phía bóng tối ở sâu trong đường hầm, bởi vì Trầm Khuynh Thành ở phía trước thi pháp quấy nhiễu không khí, đã làm cho mùi máu tươi từ phía sâu trong bóng tối cuốn ra ngoài, lão ta đại khái đã đoán được là xảy ra chuyện gì, hai mắt trợn trừng muốn nứt.
Ánh mắt đột nhiên quay trở lại trên mặt Nhiếp Phẩm Lan, lão ta cắn răng nói: “Ngươi hỏi đã xảy ra chuyện gì, còn có thể là xảy ra chuyện gì, tự nhiên là phát hiện thấy dị thường mà đập chuông cảnh báo, nghe được tiếng chuông, mọi người sẽ tập trung hết bên ngoài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT