Thứ gì vậy chứ? Lâu Ngọc Thục kinh nghi, mũi phập phồng ngửi ngửi, lại không dám hít vào quá nhiều, trong đầu nảy sinh ý nghĩ tiến lên nhìn xem rốt cuộc là thứ gì, bà ta cầm Huỳnh thạch trong tay rọi sáng, tiếp tục đi tới trước.
Đi tới một hồi, thấy xung quanh đều là vách đá, thủy chung không biết mùi hương đến từ nơi nào.
Tiếp tục đi tới đi tới, mùi hương đột nhiên không còn nữa, nhưng mũi bà ta vẫn mấp máy hít thở, ánh sáng trong tay có lúc ngẫu nhiên chiếu gần khuôn mặt, bà ta không chỉ là mũi phập phồng hít thở mà toàn bộ nét mặt còn có sự biến đổi khác thường, vẻ mặt bà ta giống như đang cười, chỉ là nét tươi cười có chút quái lạ.
Liên tục cười cười, khóe miệng bắt đầu chảy xuôi xuống nước miếng, nét tươi cười trên mặt dần biến thành nét cười ngây ngốc.
Cầm một viên Huỳnh thạch phát sáng trên tay, dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ biến thành bộ dáng khờ ngốc, một mình lẻ loi bước đi trong bóng tối.
Đi không có bao xa, phía trước xuất hiện từng sợi dây treo rủ xuống, phía trên nó có treo từng tấm gỗ màu đen lớn cỡ bàn tay.
Khi Lâu Ngọc Thục đi xuyên qua chúng thì một đám tấm gỗ treo trên dây va chạm vào nhau phát ra những tiếng “Lạch cạch lạch cạch”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play