Nói đến việc này, Nam Trúc nhớ mang máng, thời điểm khi ba nhóm người kia tụ tập tới đây, lão Thập Ngũ đã từng lẩm bẩm hoài nghi họ có phải là một tốp hay không, bây giờ lời này là có ý gì chứ, thật sự đã xác nhận được là một nhóm rồi sao?
Lúc này gã thấp giọng hỏi: “Làm sao biết được?”
Dữu Khánh quét mắt tình huống hiện trường, thấy thỉnh thoảng có người nhìn chằm chằm về phía bên này, thì thầm một câu, “Nơi đây không phải chỗ nói chuyện, sau này rồi nói tiếp.”
Nam Trúc cũng nhìn nhìn xung quanh, quả thực như vậy, liền cũng không tiếp tục hỏi nhiều thêm cái gì.
Tình hình hiện trường rất rõ ràng, chỉ là một con đường cụt, nhân thủ của Liệt Cốc sơn trang lật lui lật tới, lật qua lật lại để tra tìm, nhưng cũng không tìm thấy bất kỳ hung thủ nào.
Những khách nhân bọn họ có hảo tâm tới đây hỗ trợ, tuy nhiên chưa dừng lại được bao lâu liền bị Tam trang chủ Ngô Hòa Vận dùng lời lẽ trịnh trọng yêu cầu trở về.
Đợi cho khách nhân vừa rời khỏi, Ngô Hòa Vận liền gọi Ngô An tới đây, trầm giọng quở trách, “Không phải đã bảo các ngươi trông chừng bọn họ sao? Tại sao lại để cho bọn họ chạy tới đây rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play