Vừa nghe tỏ thái độ như vậy, Dữu Khánh lập tức thở phào nhẹ nhõm, vốn ba vị sư huynh đã cùng nhau nhìn hắn không vừa mắt, nếu ngay cả đồ đệ của tiểu sư thúc cũng như thế thì cuộc sống của hắn sẽ càng không dễ chịu, nếu không hắn làm sao có thể thoáng cái xuất ra mười vạn lượng chứ, đương nhiên cũng có ý dùng làm bồi thường sau khi thử độc.
Nói chung, hiện tại là vui như hoa nở, cười vui tựa như là cáo bắt trộm được gà, khuôn mặt đầy tươi cười, ôm vai Trùng Nhi ra sức lắc lư, “Đã biết Trùng Nhi sẽ không phụ ta a, cũng không có suy nghĩ, giao tình giữa chúng ta là như thế nào chứ.”
Trùng Nhi cùng cúi đầu cười khúc khích theo.
“Đúng rồi, nếu là sư phụ ngươi đã nói với ngươi chuyện trong quan, việc ta vào kinh thành đi thi thay chắc hẳn ngươi cũng biết rồi đi?”
Dữu Khánh đột nhiên nhớ tới, cất lời hỏi.
Trùng Nhi gật đầu: “Đã biết rồi, công tử không phải A Sĩ Hành, nhưng thi đạt thành tích đó vẫn chính là bản thân công tử a!” Trong ánh mắt ngước nhìn y nguyên là tràn đầy sùng bái.
“A…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT