Mọi người không tiếc trà trộn vào Văn phủ làm gia đinh, không tiếc làm hạ nhân bị người gọi tới gọi lui sai khiến, không phải chính là vì ẩn giấu thân phận sao, kết quả vào phút cuối cùng, lão Thập Ngũ vẫn là để thân phận bại lộ rồi, nếu không thì làm gì phải tại nơi đây hốt hoảng lo sợ.
Việc này, nếu ba người không bị bắt thì còn không quan trọng, sau khi sa lưới mới chú ý tới.
Dữu Khánh trầm mặc, hiện tại quay đầu nghĩ lại, thấy có khả năng đem mạng của hai vị sư huynh cũng góp vào, mới biết lúc đó ý nghĩ và hành vi của mình ấu trĩ cỡ nào, chính hắn cũng nghĩ không thông vì sai mình sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.
Nhưng một màn trong thư phòng kia, Văn Hinh nguyện ý bỏ trốn cùng hắn, mà hắn thì không có tự tin đưa Văn Hinh đi, đến nay nhớ tới vẫn y nguyên là đau đớn đến xương.
Đối diện với vấn đề này, hắn lại có thể trả lời thế nào, nói là mình vì nữ nhân sao? Ngay cả chính mình cũng không có mặt mũi nói ra, hai vị sư huynh sợ là cũng không thể tiếp nhận, về sau người chưởng môn là mình đây nói chuyện sợ là cũng không còn phân lượng.
Không chỉ Hướng Lan Huyên hiếu kỳ với vấn đề này, Mông Phá và Thiên Vũ cũng nhìn chằm chằm phản ứng của Dữu Khánh, cũng muốn biết rõ là chuyện gì xảy ra, tại sao lại lộ ra loại kẽ hở mà ngay cả kẻ mù cũng có thể tránh đi.
Các loại tâm tình cuối cùng đều bị Dữu Khánh hóa thành một tiếng than thở, “Lúc đó đúng lúc gặp được đồng liêu Ngự Sử đài ở kinh thành, cũng chính là Bảng Nhãn Ân Cát Chân, người đã cùng đi Ngự Sử đài nhậm chức với ta, ngay tại chỗ bị lộ thân phận, không có cách nào che giấu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play