Hai tấm ván cửa đặt ở trên mặt đất, Văn Khôi và tiểu Hồng mỗi người nằm trên một tấm, người trước tình trạng hơi thở thoi thóp, người sau chìm trong hôn mê, có hai gã tu sĩ chồm hổm tại bên cạnh tiến hành cứu chữa cho hai người.
Trên người Văn Khôi khắp nơi là vết roi quật đến thấy máu, xương sườn gãy mấy cái, ngón tay cũng gãy mấy ngón, móng tay đều bị rút ra, những tổn thương khác thì không nói tới, nói chung vô cùng thê thảm.
Phiền Vô Sầu căng căng gương mặt ở một bên không nói, chau mày.
Ở xung quanh, những đệ tử Thanh Liên sơn khác nhịn không được thì thầm một câu, “Trưởng lão, nữ nhân kia đang làm gì vậy, hắn dù sao cũng là quản gia Văn phủ, giam giữ chất vấn thì chất vấn, tại sao còn dùng cực hình, còn đem người tổn thương thành như vậy?”
Nói thật đi, mọi người bên này cũng không đoán được Văn Quách Thị dám đối với Văn Khôi làm ra chuyện như vậy, thường ngày tại trước mặt Văn Khôi kẻ nào mà không phải ngoan ngoãn.
Phiền Vô Sầu hắc hắc một tiếng, “Trời mới biết trượng phu và nữ nhi của nữ nhân kia là chết như thế nào.”
Lúc trước, dựa theo lý luận người nào được lợi người đó là hung thủ để suy đoán thì rất nhiều người đều có hoài nghi chi thứ hai, nhưng thấy người của chi thứ hai cũng chết thành như vậy, liền chuyển thành nửa tin nửa ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play