Đầu To đã bay đi, hắn cũng chỉ là tùy tiện nhìn theo một cái, cũng không có quản nhiều, đã sớm quen việc nuôi thả rồi.
Cũng không sợ Đầu To sẽ có nguy hiểm gì, Đầu To chỉ lớn có chừng đó, chỉ cần không phát ra hồng quang thì người nào nhìn thấy cũng sẽ cho rằng đó chỉ là một con côn trùng bình thường, nếu không chủ động trêu chọc đến người thì không người nào sẽ làm gì nó, còn một ít loài chim thích bắt mồi thì lại không phải là đối thủ của Đầu To.
Đương nhiên, có lẽ là bởi vì sinh trưởng tại dưới đất, Đầu To vẫn là rất không quen ngang nhiên xuất đầu lộ diện tại ban ngày, bình thường đều phải chờ đến sắc trời sầm tối giống như bây giờ mới sẽ bay ra.
Tập mãi thành thói quen, Dữu Khánh tự mình đi theo Văn Hinh đến chính viện dùng cơm, không quan tâm đến Đầu To, cũng biết chỉ cần Đầu To duy trì cảnh giác, tu sĩ bình thường cũng rất khó bắt được nó…
Trên nửa đường, đám người Văn Khôi và Phiền Vô Sầu tách ra, người trước vốn có ý thiết yến khoản đãi Triển Lăng Siêu nhưng Triển Lăng Siêu từ chối khéo, cùng theo sư phụ rời đi.
Một nhóm mấy thấy trò trở về đến một tòa viện tại bên trong Văn thị, trong viện có một tòa lầu các, tên là Thanh Liên các, các đời trưởng lão nhập trú Văn thị đều cư trú tại nơi này.
Không còn ngoại nhân, thầy trò mấy người tại bên trong phòng nhỏ yên tĩnh ngồi nói chuyện một hồi, trao đổi về các sự việc trên Thanh Liên sơn và trong gia tộc Văn thị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT