Ý tứ của một câu sau cùng rõ ràng cũng là đang nhắc nhở Dữu Khánh, ngươi phải suy nghĩ cho việc ba tháng sau được lưu lại.
Dữu Khánh không nói gì, không có cách nào giải thích với đối phương, thân phận Thám Hoa lang của hắn là không thể bộc lộ, nếu không chắc chắn đối mặt với không ít phiền phức, thậm chí còn có khả năng bị truy sát, nhưng để muốn cho vị gia đinh này rõ ràng hợp lý nhả ra thì rất không có khả năng rồi.
Hắn muốn ngay tại chỗ đổ nhào xuống giả bệnh, nhưng mà quá vội vội vàng vàng, không có chuẩn bị thì không thể giấu được, tùy tiện một tu sĩ đi tới kiểm tra liền sẽ lộ tẩy ngay.
Được rồi, coi như mình chưa từng tới qua, chắp tay cảm tạ ý tốt của người ta, xoay người rời đi.
Lưu Quý chạy tới cửa vào hô lên: “Ngưu huynh, nhớ kỹ a, nghìn vạn lần không nên chạy loạn, ở trong viện chuẩn bị sẵn sàng, nhớ kỹ quét dọn trong viện cho sạch sẽ.”
Dữu Khánh đưa lưng về phía gã phất phất tay, không muốn tiếp tục đối diện, ủ rũ chán ngán.
Hắn bưng bát ăn cơm đi thẳng đến nhà ăn, mua cơm chỉ là thứ yếu, quan trọng là tìm người, ánh mắt hướng đám người đang ngồi trong nhà ăn quét qua đảo lại mấy lần, đã tìm được Nam Trúc và Mục Ngạo Thiết, hai người vẫn không ngồi cùng nhau, nhưng mà thân thể kia rất dễ nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play