Cho dù biết rõ Dữu Khánh đã đưa ra đảm bảo thì sẽ không nuốt lời, nhưng dáng vẻ Mục Ngạo Thiết vẫn giống như là không có liên quan gì với ta vậy.
Nam Trúc lại nói: “Chuyện Kiến Nguyên sơn thì nói tới chuyện Kiến Nguyên sơn, không nên kéo tới trên người nữ nhân, phân không rõ nặng nhẹ sao? Lão Thập Ngũ, không phải ta không muốn bỏ tiền ra mua tin tức về Kiến Nguyên sơn, mà là không rõ giá cả, chỉ sợ tất cả số tiền trên người ba chúng ta cũng không đủ.”
Dữu Khánh: “Việc này dễ làm, trước hỏi thử xem, mua được thì mua, mua không nổi vậy thì quên đi.”
Lời đều đã nói đến nước này rồi, ba sư huynh đệ cũng không còn gì để nói, nói đi là đi, lập tức rời đi.
Ở bên ngoài, Tôn Bình cùng ba người đối mặt, cất tiếng chào hỏi rồi đứng ở cửa vào cửa hàng nhìn theo ba người rời đi, cũng không biết ba người này muốn đi làm việc gì.
Ánh sáng từ mái vòm U Giác Phụ cùng nhau dần dần tối, hẳn phải là mặt trời phía bên ngoài đang xuống núi rồi, dưới mái vòm càng thêm nổi bật lên ánh đèn đuốc rực rỡ, hình dáng U Nhai thần bí cũng càng rõ ràng hơn.
Trải qua hỏi thăm, cuối cùng ba sư huynh đệ dừng bước tại dưới biển hiệu một gian cửa hàng, bên trên viết hai chữ “Vọng lâu”.
Khác với những cửa hàng bình thường khác, không có cổng vào, chí ít thì mặt chính diện sát đường không có.
Lâu cao hai tầng, tại U Giác Phụ, làm được như vậy cũng không dễ dàng, thí dụ như Diệu Thanh Đường chỉ là một tầng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play