Sau khi thở ra một hơi, y giật soi về, mặt không biểu cảm nhìn Văn Khúc bị cuốn đến trước mặt, trong mắt có nét diễu cờt. Văn Khúc rất nhanh liền ổn định lại tâm tình, dù sao chuyện cũng đã xảy ra, vì vậy ông ta cất lời châm chọc, có dám quang minh chính đại đánh với ta một trận không? Lời này có sự khích tướng, quả thực cũng là đang nghĩ như vậy. Hiện tại Văn Côn không có tâm trạng tán nhảm với ông ta, ánh mắt vừa dừng lại trên hồi luyện sơn đang ôm rỏ.
đột nhiên lại quay nhìn vào bên trong tiên phủ. Nhìn thấy phía chân trời bên trong có gió nổi mây vần, một điểm đen nhanh chóng biến lớn lên, đó chính là con cựu côn kia, điều này khiến cho Y có phần gạc nhiên, tại sao nó lại đến nhanh như vậy. Cử côn giảm tốc độ rồi dừng lại bên trong hai cây thạch trụ to lớn, tựa hổ không dám vượt qua. Mấy tên lâu la đứng ở trong miệng côn phi thân nhảy xuống. Kẻ cầm đầu lần đầu gặp mặt Thượng Tiên.
nâm nấp lo sợ dùng hai tay râng lên một cây châm cải tóc xanh ngọc, thượng tiên. Chúng tiểu kiểm tra tiên giá của Ngài, khi rút vật này ra mới phát hiện tiên giá của Ngài bị vật này cố định. Bọn họ cũng không biết có chuyện gì xảy ra, sau khi phát hiện cự côn có thể cử động, bọn họ liền mơ mơ màng màng được mang đến nơi đây. Lúc này, bọn họ không khỏi len len quan sát xung quanh, trong lòng kinh nghi, đây là nhân gian bên ngoài sao. Không thấy có điều gì đặc biệt.
Vân Côn chậm dãi cầm lấy cây châm vào trong tay quan sát, nhìn rất quen mắt, đây là hung khí dùng để ám sát mình hai lần. Làm sao có thể không quen, bây giờ lại nhìn thấy Y liền hiểu ra điều gì đó, Y đột nhiên cầm cây châm đâm vào vai tên tiểu lô la trước mặt. Tên tiểu lô la đang mở to mắt nhìn lập tức cứng lại, trực tiếp chìm xuống nước. Vân Côn cách không rút cây châm ra, chục vào trong tay lật qua lật lại nhìn xem, do dự nói, đây chẳng lẽ chính là định hồn châm trong truyền thuyết.
Đúng là định hồn châm của cựu Vĩ Hổ. Nhìn tên tiểu lâu la vừa bò ra khỏi mặt nước, y cất cây châm vào trong hầu bao, rồi kéo văn khúc đến không chế ông ta, sau đó giao cho mấy tên tiểu lâu la cánh giữ. Tiếp đó y kéo luyện sơn tới, lôi củ cải trắng trong giỏ da, ngọn doi cuốn lên, chậm dãi đưa ra xa phía sau, cảnh tượng trước mắt trợt nhòa đi, khung cảnh cựu côn và bên trong tiên phủ, biến mất. Ngọn doi lại kéo củ cải trắng về.
Cảnh tượng vừa mới biến mất rất nhanh xuất hiện trở lại. Y liên tục thử lui thử tới mấy lần, sau đó ném luyện sơn cho thủ hạ trong giữ. Y cầm củ cải trắng trong tay, vùng trường tiên vụt ra, ầm ầm quật lên trên thân cựu côn ở bên trong tiên phủ. Cựu côn cất tiếng giên dì, sau đó liền uốn lượng cơ thể bơi ra ngoài. Đám người đinh giáp thanh ở trên đảo rất kinh ngạc khi nhìn thấy một sinh vật khổng lầu như thế xuất hiện. Tất cả đều ý thức được thời đại thuộc về bọn họ đã tới hồi kết thúc.
đã nói không thể dễ dàng mở ra, nhưng các người lại không tin. Đinh Giáp Thanh bỏ lại một câu án rận, rồi nhảy thẳng xuống nước, biến mất. Đi thôi! Lạc Vân Phinh cũng nhắc hai đồ đệ lên độn thủy rời đi. Ai! Lý Đông Tân ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, không dám bay trên bầu trời, cũng ẩn mình dưới nước bỏ chạy. Nhìn thân thể khổng lố bơi qua trên đầu, kha mật phấn chấn tinh thần chạy theo đến đây, y liên tục chắp tay chúc mừng Vân Côn, chúc mừng Thượng Tiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play