Kỳ thực cũng không có phức tạp như vậy. Hướng Lan huyên chỉ tới mấy người khác, bọn họ yên tĩnh ẩn nấp ở phụ cận, chỉ có ông và ta xong đến lối ra chiến đấu với Phổ Nhạ. Một khi cửa mở ra, ông và ta hành động tùy theo tình hình. Một người dốc toàn lực ỉm hộ cho người khác, giữa ông và ta cần phải có một người lao ngay ra ngoài, nhanh chóng nói rõ tình huống. Nếu cả hai người đều có thể thoát ra ngoài thì càng tốt. Khi cửa lại mở ra, Đại Hòa thượng nhận được tín hiệu.
sẽ lập tức dùng Thiên Dực lệnh chờ những người khác lao ra ngoài. Với tốc độ của Thiên Dực lệnh, phổ nhạ chưa chắc đã ngăn cản được, nhiều nhất là đánh theo một đòn, đại hòa thượng dùng kim cương hộ thể đại Pháp chặn một đòn hẳn là không có vấn đề. Có lẽ khi cửa lại mở ra, phổ nhạ cũng sẽ chạy ra ngoài. Hoặc là, người đã ra ngoài trước quay trở lại quấn lấy cô ta cũng được. Nói chung, chỉ cần cửa mở ra đủ thời gian, người khác sẽ có cơ hội đi ra ngoài.
Ta còn tưởng rằng các người có cách nào tốt để đi ra ngoài, nói cả nửa ngày chỉ có vậy thôi sao. Văn khúc tắc lưỡi 2 tiếng, sau đó khẽ lắc đầu nói, Người đã đánh giá thấp Phổ Nhạ, ta từng giao thủ với cô ta, với thực lực của người và ta hiện nay, sẽ không cầm chân cô ta được quá lâu. Một khi một người đi ra ngoài, người còn lại không có chợ giúp sẽ không thoát được tay cô ta, tình cảnh người còn lại sẽ rất nguy hiểm. Và nếu cửa mãi không mở ra,
Rất có thể cả người và ta đều nằm xuống trong tay cô ta. Có lẽ cô ta không thể đồng thời bắt giữ hai người, nhưng bắt một người không phải là vấn đề. Nói cách khác, một trong hai người chúng ta sẽ có một người sẽ rơi vào tay cô ta. Làm như vậy quá nguy hiểm. Minh Tăng trước đó đã có trao đổi với hướng Lan Huyên, ông ta nói, nếu thật sự xuất hiện tình huống cổng vào chậm chạp không có mở ra. Các người chỉ cần phát ra cảnh báo, Bần Tăng sẽ dùng Thiên Dực lệnh tới tiếp ứng.
hướng lan huyên gật đầu, đây là biện pháp mà họ đã cân nhắc. Van Khúc nói, có một số chuyện chưa hẳn đã diễn ra theo kế hoạch mà chúng ta đã suy nghĩ, đặc biệt là trong lúc giao chiến, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Thực ra, chúng ta không cần phải mạo hiểm như vậy. Theo ta thấy, có thiên dực lệnh trong tay, Van Coln có muốn tìm được chúng ta cũng không phải dễ dàng, chuyện đi ra ngoài không cần nhất thời nóng lòng, cứ trốn thêm một năm, nửa năm cũng không sao cả.
Chưa chắc bọn chúng đã một mực canh giữ cửa vào, nếu có thời gian, chúng ta chưa hẳn là không thể chém giết vân Côn. Văn Lão nói có lý. Nếu là trước đây, có lẽ chúng ta có thể thương lượng vấn đề này, nhưng bây giờ. Hướng Lan Huyên nói đến đây thì quay sang nhìn Dữu Khánh. Vẻ lo lắng không hề biến mất trên khuôn mặt Dữu Khánh suốt từ lúc đứng lắng nghe. Văn Khúc liếc nhìn sang, lập tức hiểu được, hỏi, nam béo. Hướng Lan Huyên gật đầu.
Nếu không thừa dịp này để cứu Nam Béo ra, sau đó, Vân Côn trở về, Nam Béo rơi vào trong tay Vân Côn sẽ không biết kết quả như thế nào. Văn Khúc cười vui vẻ, tên mập đó toàn làm chuyện trời ơi đất hỡi, đôi tay này của ta cũng là bị hắn lừa gạt mà không còn nữa, cứ để Vân Côn giết chết hắn cho rồi. Mặc dù nói như vậy, nhưng ngay sau đó lại những bộ nói, dù sao Vân Côn không có ở đây, cha ra Nam Béo ở đâu thì lặng lẽ cứu người rồi bỏ chạy là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play