Phía bên Hoắc lãng cũng hỗ trợ hỏi thăm rất nhiều, chỉ cần người không gây sự với cựu côn, sẽ không khó để đến gần nó, tại cựu Linh Phủ. Rất nhiều người hay các loại chim buông, có khi gặp được con rơi lên trên người nó để di chuyển, thậm chí có loại chim còn làm tổ trên thân cựu côn. Dữu Khánh suy nghĩ một chút, nhận thấy việc sử dụng định hồn trong cố định cựu côn quả thực không thích hợp để nhiều người cùng đi. Liên nhắc nhở, con côn đó da cứng thịt dày.
Ta nghĩ rằng phải tìm đúng vị trí để hạ thủ mới được. Hướng Lan Huyên gật đầu, Thanh Nha giật mình kinh hãi, thốt lên, cái gì, các người định động thủ với con côn đó hả? Các người rốt cuộc muốn làm gì? Vẫn không ai để ý tới Y, thấy Văn Khúc và mấy người Minh Tăng đều không có ý kiến gì, Y có ý kiến cũng vô ích. Long Hành Vân, Hoàng Tu Hùng, An Gi, Tô Thu Tử cũng đều kinh hạc, bởi vì thân phận và địa vị của bọn họ, nói chính xác hơn là thực lực chưa đủ.
Nên có một cô bí mật sẽ không nói cho bọn họ biết, nói ngắn gọn chính là bọn họ còn chưa có tư cách hỏi đến chuyện bí mật. Mấu chốt ở chỗ cho dù bọn họ có biết hay không cũng không sao cả, cũng không giúp được gì, biết càng ít thì càng có thể giảm bớt lo lắng. Chẳng bao lâu, con cự côn đó lại bắt đầu cuốn theo cuồng phong lượn lờ phía trên vùng núi non này, vó bay vòng vòng quan sát khu vực cự linh. Loanh quanh một hồi lâu vẫn không phát hiện được bất kỳ điều gì.
Cự Côn lại lắc đầu vẫy đuôi rời đi, dường như bay khắp nơi không có mục đích, nhưng rất nhiều sức sát chói buộc trên người nó tựa hồ chứng tỏ rằng nó kỳ thực không được tự do như vậy. Vào lúc này, Hương Lan Huyền cũng di động, phóng lên không trung nhanh chóng đuổi theo, đám người dữ khánh bay lên ngọn cây, thấp thỏng quan sát. Tình hình phù hợp với những thông tin tìm hiểu được trước đó, Hương Lan Huyền rất dễ dàng đáp lên thân Cự Côn mà không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn. Cảm giác như hạ xuống một sãi núi,
chỉ có điều ở đây đầy dẫy những vết nướt. Khi đích thân đứng trên lưng cự côn, nàng mới phát hiện nhiều nơi có cỏ mọc lên, một số nơi còn có cả cây lớn. Trong tiếng gió rít vù vù, hướng lan huyền lấy định hồn châm ra cầm trên tay, nhảy qua từng sợi xích sắt to lớn loang lổ dỉ xét, tìm kiếm vị trí để ra tay. Con cự côn này đúng là ra giày thịt béo. Sau khi thi pháp điều tra một chút, nàng liền biết lớp bọc ngoài giày như núi nhỏ, cắm hết cả cây định hồn châm vào cũng
Nàng không nắm chắc việc thi pháp cưỡng F cắm định hồn châm vào sâu trong da thịt nó có thành công hay không. Lỗi như thất bại và chọc giận cự côn, vậy thì phiền phức lớn, cho nên nàng phải tìm được một nơi mà mình nắm chắc để hạ thủ. Nhảy tới nhảy lui một hồi trên lưng cự côn mà vẫn không tìm được vị trí thích hợp, nàng muốn thử trên mắt cự côn xem sao nhưng không dám để cho cự côn nhìn thấy mình. Cuối cùng nàng lần theo khu, vượt điểm mù trong tầm mắt của cự côn để lẻn đến bên mép nó.
May mà cho dù nó chỉ hơi hé miệng nhưng khe hở cũng đủ cho một người đi vào đi ra. Hướng Lan Huyên lập tức mạo hiểm chui vào trong miệng cự côn. Không gian khoang miệng rất lớn, vừa tiến vào trong liền thấy phần cuối hình như có quầng sáng mờ ảo, đó là vị trí ít hầu của cự côn. Hướng Lan Huyên lướt đến, vừa đưa mắt nhìn qua nàng liền giật mình kinh ngạc. Không gian trong bụng cự côn là một không gian ánh sáng đầy màu sắc sực sỡ. Tựa như bầu trời đầy sao, nó nhất nháy theo sự chuyển động của tảng phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT