Hoắc lãng suy nghĩ một chút, có chút lo lắng nói, chúng ta lao đến đó, các người chạy thoát, duy chỉ có mông phá bị bắt, mông phá sẽ rất dễ dàng hòa nghi phía bên vân côn có nội gián. Hướng Lan Huyên nói với vẻ đùa dỡn, không phải chúng ta đã chuẩn bị sẵn nội gián giúp cho người rồi sao. Hoắc lãng sừng sốt, ngay sau đó bừng tỉnh hiểu ra, lê hoa. Hướng Lan Huyên gật đầu, thông minh, sẽ không trả xét đến người.
Nếu người là nội gián thì sẽ không phát hiện và bán nơi chúng ta ẩn nấp. Người chỉ cần để cho Kha Mật biết rằng Lê Hoa đã trước về việc bắt xử chúng ta. Ta muốn nhìn xem Kha Mật sẽ làm gì. Tốt nhất người hãy suy nghĩ thời cơ phù hợp, tránh để lão ta giết mông phá diệt khẩu. Hoặc lãng ngạc nhiên, mông phá không thể chết sao. Hướng lan huyên, ít nhất không thể để hắn chết trước khi bị thẩm vấn. Hoặc lãng à một tiếng, vậy thì hẳn sẽ không chết, Kha Mật chắc không dám tham gia đi bắt.
mong phá sẽ không rơi vào tay lão. Hướng Lan Huyên không hiểu, hỏi, vì sao? Ánh mắt Hoắc lãng nhìn nàng có chút quá lạ, Kha Mật nói rằng, nghe Vân Côn nói người che giấu Tu Vi, nói rằng Tu Vi của người kỳ thực là cảnh giới bán tiên. Ta cũng không biết lão ta có nói bê. Hướng Lan Huyên hiểu ý của gã, cười cười không trả lời, coi như đã thừa nhận. Thay thế, Hoắc lãng âm thầm tặc lưỡi không thôi, ý thức được nữ nhân này thật sự không, phải kẻ ăn chay.
che giấu thật sâu a, gã nhanh chóng đổi chủ đề, nếu là như vậy, vấn đề hẳn là không lớn. Hiện tại chính là thời điểm Phổ Nhạ yêu cầu mọi người xương năng tuần tra, Phổ Nhạ lại nhìn khà mật không vừa mắt, chắc hẳn không khó để ta tìm được cơ hội. Điều khó khăn là nếu trước đó ta chưa biết được khoảng cách vị trí các người ẩn nấp hoặc là phương hướng ở đâu, ta sẽ không biết nên dẫn đội đi hướng nào. Hướng Lan huyên, nếu tiên phủ mở ra thì không cần thực hiện kế hoạch.
Côn trùng đầu to biết được chúng ta ẩn nấp ở đâu, ta cũng sẽ dặn kĩ nó, nếu như cổng tiên phủ không mở ra trước chính ngọ ngày mai, con trùng đầu to sẽ nói cho người biết nơi chúng ta ẩn nấp. Một khi kế hoạch bắt đầu thực hiện, hãy để con trùng đầu to đến báo tin. Để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, ngày mai, trước khi mặt trời lặn, nếu không thấy con trùng đầu to tới báo tin, ta coi như kế hoạch đã được bắt đầu, và sẽ nghĩ cách giữ mông phá lại đó đến đêm. Hoắc lãng suy nghĩ một chút.
Gật đầu nói, được. Đúng vào lúc này, hướng lan huyền vụi vàng nói, ta đi trước. Rồi nghe lập tức lướt đi. Hoắc lãng hơi giật mình, đang thắc mắc vì sao nàng ta rời đi vụi vã như thế, trợt nghe thấy có tiếng người lên núi, chỉ chốc lát sau liền thấy người mình mang theo quay trở lại trên núi phục mệnh. Trước khi trở lại địa điểm ẩn nấp, hướng lan huyền tháo cây châm cải trên tóc xuống, bởi vì nàng nghĩ tới việc mông phá đã nhìn thấy cây châm này khi Van Kohn bị ám sát.
Thấy nàng trở về, Giữ Khánh tự nhiên liền nhào tới bắt chuyện. Hướng Lan Huyên không quan tâm đến Hán, trước tiên đến gặp Minh Tăng hỏi thăm tình hình của Ô Ô, Ô Ô đã hiện ra nguyên hình vẫn còn đang ngây ngây dại dại, nốc miếng chảy đầy. Minh Tăng lắc đầu, tỏ ý không có tiếng chuyển gì. Hướng Lan Huyên không còn cách nào khác đành bỏ đi, khi vừa trở về đến nơi mình khoanh chân đả tọa hàng ngày. Nàng bỗng nhiên quay người nhìn Giữ Khánh đi theo ở phía sau, người cứ lẽo đẽo đi theo ta làm gì vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play