Ban đầu, khi vừa tìm được gã, Kha-Mật không có gặp mặt trực tiếp như thế này, trước tiên, Lão-ta sai người tách gã ra giam lại, thực hiện thẩm vấn một số thành viên của Tam-tiên bảo trước. Lão-ta còn nhiều nghi ngờ, hoặc có thể nói là thận trọng, cho dù đã biết được tình hình hoắc lãng bị bắt từ miệng người khác, Lão-ta vẫn chưa tin tưởng ai. Cho đến khi lại có thêm mười mấy người của Tam-tiên bảo bị bắt và moi ra được những câu trả lời tương tự, Kha-Mật mới xem như suô tan nghi ngờ, trong lòng mình.
Đương nhiên, lúc trước lão ta cũng không ngờ rằng hoác lãng vẫn còn sống. Vì vậy lão ta cũng muốn hiểu được lý do vì sao hoác lãng còn sống, không biết đám người thanh nhà đang bận rộn làm chuyện gì, việc thẩm vấn hoác lãng còn chưa xong, cần phải tiếp tục. Nhìn chằm chằm hoác lãng người đầy vết thương, vết máu khô loang lổ, quần áo rách dưới tả tơi, kha mật nhạt nhạt hỏi, nghe nói người bán đường ta. Hoắc lãng cuối đầu càng thấp hơn, không chỉ mặt ngoài khẩn trương.
trong lòng cũng thực sự rất căng thẳng. Để cho những người khác biết được gã đã bán đứng Kha Mật dưới sự thẩm vấn của Thanh Nha là một phần trong kế hoạch của Hướng Lan Huyên. Theo quan điểm của Hướng Lan Huyên, loại người như Kha Mật sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai. Đối với những người như vậy, nên làm ngược lại cách làm của Lão. Kha Mật là người thường xuyên làm việc quá đoạn tuyệt, bất kể là ở ngoại giới hay trong cự linh phủ, Lão ta đều không có người nào của mình. Không ai có thể tự mình xử lý tất cả mọi việc.
Hướng Lan Huyên đặt cực vào một điểm, nếu Kha Mật muốn dùng người, hiện nay Hoắc lãng là người lão ta hiểu rõ nhất. Điều này chẳng khác nào yêu cầu Hoắc lãng đánh cực mạng sống của mình, Hoắc lãng không khẩn trương mới là lạ. Gã Nốt Khan một cái rồi hạ giọng nói, lúc đó ta thật sự không còn cách nào khác, nếu ta không tiết lộ danh tính thực của mình, Thanh Nha sẽ giết chết ta. Đau của hắn đã cứa lên cổ ta rồi. Sau khi biết được ta chưa chết, Thanh Nha rất kinh ngạc.
Tên địa đầu xà đó làm việc không từ thủ đoạn, ta thật sự không chịu nổi nữa. Có một số chuyện xảy ra, Kha Mật đã biết được từ những người khác, sau một hồi im lặng, lão ta thoải mái nói Thôi quên đi, việc người bị bắt cũng có một phần trách nhiệm của ta, vì ta bảo người đi theo dõi đám người thám hoa làng. Tuy nhiên không thể có lần sau, nếu còn dám bán đứng ta, người sẽ phải gánh chịu hậu quả. Hoắc lãng vụt ngẩn đầu lên, có vẻ vô cùng kinh ngạc và vui mừng.
gật đầu liên lịa như gà mổ thóc, được, được, hoắc lãng tuyệt đối không dám tái phạm. Nếu có lần sau, ta sẽ chết không yên lành. Trong lòng gã cũng cực kỳ mừng dỡ, đã thành công rồi, thực sự không sao cả. Được rồi, quần áo rách rưới quá, đến chỗ mấy người đó tìm lấy một bộ y phục thích hợp thay vào đi. Kha mật hất hất cầm ra hiệu về phía một đám tù binh bị giam giữ cách đây không xa, đồng thời cũng cách không xuất thủ cười bỏ cấm chế trên người gã.
hoắc lãng khom người nhận lệnh, rồi xoay người đi tìm quần áo để thay. Sau khi gã thay quần áo xong, Kha Mật đi tới trước mặt đám tù binh rồi đột nhiên dơ tay cách không chục tới, đám tù binh lập tức thổ huyết. Vặn vẹo thân thể ngã xuống đất, tất cả lập tức mất mạng ngay tại chỗ, ngay cả một tiếng hét thảm cũng không kịp cất lên. Đó đều là người của Tam Tiên Bảo, số lượng tù binh bắt được tất nhiên không chỉ có chừng này, hầu hết đều được Kha Mật giao cho Lê Hoa áp giải với chỗ văn côn trước rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play