Kha mật cúi người hỏi Kiều Hạp, bây giờ đã có thể thành thật nói chuyện được chưa? Trong mắt Kiều Hạp lóé lên một tia Kiều Hận, nhưng chỉ thoáng qua rồi rất nhanh biến mất, gật đầu. Kha mật quay đầu nhìn mông phá quỷ ở bên cạnh, hai người các người, ai không muốn khai. Gương mặt mông phá càng cứng, trong lúc còn đang do dự, khà mật lại đột nhiên xuất thủ, một ngón tay điểm cho mông phá hôn mê bất tỉnh, coi như đã tỏ thái độ. Lão ta quay sang nói với Kiều Hạp, người nói trước đi.
Người hãy giải thích cho Thượng Tiên nghe chứa. Hai người các người tốt nhất phải nói cho giống nhau. Cảnh cáo song lão ta bước tránh sang một bên, để cho y có thể đối diện với Vân Côn. Cứu hạp hít sâu một hơi, sau đó trả lời với giọng nặng nề, Minh Tăng không có thực lực trực diện đối đầu với Thượng Tiên. Các đời Minh Tăng của tảo Trần Tự có một bí pháp truyền thừa, khi bị tấn công thì có thể dùng Minh làm điểm truyền tiếp lực lượng. Có thể tá lực đà lực, khi gặp phải người có tu vi hơn xa mình.
họ cũng có thể hù dọa đối phương một cái. Tảo trần tự rất ít khi nhúng tay vào chuyện thế tục, và cũng hiếm kết thù kết oán với người khác. Cũng không có nhiều người có thực lực để khiến cho họ phải vận dụng đến thuật này, cho nên người ngoài không có nhiều người biết về bí pháp truyền thừa này. Nói đến đây, y hơi cúi đầu, y biết rõ, khi mình nói ra điều này, uy tín của mình trong đám người kia đã trực tiếp bị hủy hoại. Tất nhiên,
Lúc này rất nhiều người cũng đã hiểu được sự thật về về khả năng phòng ngữ cao nhất trong truyền thuyết của Minh Tăng là như thế nào. Vân Côn chầm ngâm rồi đột nhiên lên tiếng, theo như lời người nói, có được bí pháp này hộ thể, chẳng phải là người có thực lực mạnh mẽ đến đâu gặp phải hắn cũng không thể làm gì được hắn. Cưu Hạp trả lời, cũng không phải như thế, thuật pháp đó nhìn như rất cường đại, nhưng chỉ có thể lừa gạt người không biết. Phương pháp tá lực đà lực đó của hắn cần phải có một quá trình truyền đổi.
Kỳ thực phá giải rất đơn giản. Một khi đối thủ phát động tấn công liên tục, thuật pháp của hắn sẽ không vận chuyển kịp, thuật pháp của hắn sẽ tự bị phá. Thì ra là thế. Vân Côn nói lời này với vẻ nghiến răng nghiến lợi, biết mình thực sự đã bị lừa gạt. Nếu không phải mình nhận ra được không thích hợp, e rằng sẽ một mực bị lừa gạt, làm sao có thể như thế, nghĩ tới liền tức giận. Sau, khi cời bỏ được bí ẩn này, Im Hơ Hồ nhận ra được một vấn đề, ít nhất có một điểm là
Không biết chắc người khác ra sao, nhưng tên thám hoa làng kia lúc đó hẳn là đang tung hỏa mù. Kỳ thực Hắn không có bản lĩnh thật sự nào, rõ ràng là đánh không lại Y nên chạy trốn, vậy mà con nói bỏ qua cho mình, thực là đáng ghét. Nhưng lúc đó, lá gan tên thám hoa làng kia quả thực đủ lớn, khiến cho Y bị lừa gạt mơ mơ hồ hồ, nhớ tới phong thái điểm tĩnh của Hắn, Y không khỏi nhến răng nặn ra mấy chữ, cầu thám hoa. Tuy nhiên,
Những y hoặc luôn quanh quần trong đầu y vẫn chưa được cởi ra, những dấu hiệu có liên quan đến các tiên phủ khác trên người đám gia hỏa kia là đến từ đâu. Việc tên Nam béo kia dễ dàng giết chết A bồng không thể giả được. Đã biết thân phận vân côn của y còn dám tắt tai y sao? Nghĩ đến đây, y hỏi tiếp, linh thể vừa rồi là của người nào? Cứ hạp suy nghĩ một chút, đáp, dám hỏi Thượng Tiên, chỉ có người đã tắm tửa thiên tuyền của chứ yêu chi cảnh mới có linh thể như vậy sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play