Đúng là không phải nói, nếu không bị nhắc nhở, Dữu Khánh thực sự không nhận ra đây là công việc mình phải làm. Qua thời gian ở cùng với mấy người Nam Trúc, dần dần hắn hình thành thói quen hắn nói còn người khác nghe lời làm việc. Trong lúc nhất thời hắn không thể nhận thức được tình hình thực tế, nghe nhắc nhở như thế, hắn nhìn trái nhìn phải, đúng vậy à, xét về tu vi và địa vị, hắn nên là người làm việc vật đó. Xét theo sự việc, chức khác nay khác, cũng không phải là chuyện gì tồn hại thể diện.
Hán lập tức ngồi sổm xuống cứu thị nữ kia tỉnh lại, sau đó lại bị hướng lan huyên ra hiệu tránh sang một bên. Ô Ô cũng rất có bài bản, sau khi tiếp nhận thị nữ kia, Gã không hề hành động uy hiếp hay đe dọa nào, mà chỉ nói lời chấn an người ta, cho chuyện về chuyện nhà chuyện cửa. Nữ tử này tên là Tiểu Chi, cũng là một người đáng thương, vốn là một con quý yêu được tạo hóa mở ra linh chí, kết quả là bị người của Vân Côn bắt giữ. Sau khi bị giam cầm một thời gian.
cô ta cùng các yêu tu bị bắt khắc bị áp giải vào trong miệng con đại cô kia, ngâm nhân tuyền, rồi biến thành hình dạng con người. Toàn bộ tu vi cũng mất hết về sau chuyển làm tu sĩ nhân loại để tiếp tục tu hành, trong lúc tình cờ cô ta được Chí Mỹ nương nương yêu ái, trở thành một trong những thị nữ của Chí Mỹ. Ô Ô bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc về điều này, đã nhiều lần hứa hẹn sẽ thả đối phương rời đi, thực tế là muốn làm cho cô ta thả lỏng tâm tình. Để khôi phục lại trạng thái cư sử bình thường.
nhân cơ hội đó gã quan sát ngôn hành cử chỉ của vị thị nữ này, trong lòng âm thầm mô phòng theo. Sau khi đã ghi nhớ đại khái, trong lòng có tự tin, Ô Ô tiếp tục chấn an và nói chuyện phiếm một hồi rồi mới do hỏi những thông tin chi tiết có liên quan đến cự linh cung. Mãi cho đến khi hỏi đi hỏi lại nhiều lần vẫn cảm thấy trong lúc nhất thời không thể có thêm được thông tin gì mới. Ô Ô đột nhiên ra tay, điểm cho gã thị nữ bất tỉnh rồi nói với hướng lan huyên.
cần phải tìm một nơi bí mật để cất giữ nhục thân của ta. Hướng Lan Huyên, phía sau ngọn núi này có một hang động kín đáo, hẳn phải là hang ổ của một loài xã thú nào đó. Nếu người không ngại thì nó rất thích hợp, có thể để cho Minh tăng trông coi nhục thân giúp người. Ô ô, được, cứ làm như vậy đi. Hướng Lan Huyên cách không hút lấy một viên đá trên mặt đất, con ngón tay búng ra. Dữu Khánh phản ứng rất nhanh, nghiêng người tránh khỏi, sau đó nhìn thấy hướng Lan Huyên hoác tay với mình.
Vì vậy vội vàng chạy đến, sau đó lại trở thành người giúp việc, khiêng thị nữ kia rời đi cùng hai người. Đi đến phía sau núi, vén mở ra một đám dây leo rủ xuống, quả nhiên phía sau có một cái sơn động tương đối nhỏ. Trong hang có mùi tanh hôi, mấy người chui vào đây cũng không quan tâm đến mùi hôi, tất cả đều là người làm đại sự, không câu nệ tiểu tiết. Hướng lan huyền và Dữu Khánh nên không biết phải làm gì tiếp theo nên giao người thị nữ này lại cho Ô Ô tự xử lý.
Ô Ô đặt thị nữ xuống mặt đất bằng rồi đột nhiên ra tay cởi bỏ cấm chế trên người cô ta, thị nữ mở mắt ra, vừa định ngồi dậy thì lại bị Ô Ô vùng trưởng vỗ vào chán đánh cho bất tình. Tiếp theo Ô Ô nhắm mắt lại, giống như đang cảm ứng cái gì đó, từng ngón tay điểm lên trên đầu thị nữ, cảm giác chậm rãi và nặng nề. Cứ như vậy được một lúc, Ô Ô mới ngừng tay mở mắt ra. Hướng Lan Huyên hỏi, đây là làm gì? Đánh tan ý thức của cô ta. Ô Ô trả lời,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT