Hồng Cơ cảm thấy khá quen thuộc với mùi kỳ quái này, sau khi khẽ giật mình, mặc dù còn chưa thấy rõ khuôn mặt đối phương, một cái tên đã bật ra khỏi miệng cô ta, “Lão Khâu?”
Nghe tiếng thốt, bóng người hắc bào thân hình cao lớn nhấc tay lật chiếc mũ trùm đầu ra, dưới ánh sáng trăng sao chiếu nghiêng vào từ ngoài cửa sổ, bộc lộ ra một cái đầu hói, tóc tai râu ria hoa râm cầu cuốn, dáng vẻ bẩn thỉu, màu da cổ đồng, nhếch miệng cười hắc hắc với Hồng Cơ, hàm răng xỉn vàng.
Đây là một lão già bẩn thỉu, cũng chính là “Lão Khâu” mà Hồng Cơ vừa gọi tên.
Lão già này phụ trách trông coi kho hàng trên một hòn đảo trung chuyển nào đó của Tĩnh Viễn thuyền hành.
Hồng Cơ không quen thuộc lão ta, sở dĩ có ấn tượng khắc sâu là bởi vì mùi hơi kỳ quái trên người đối phương.
Lúc này, điều khiến cô ta cảm thấy kinh ngạc chính là, lão Khâu này làm sao có được thực lực cách không đánh gãy cánh tay mình, cô ta nhịn không được hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Hắc hắc.” Lão Khâu nở nụ cười tà mị bẩn thỉu, chiếc áo choàng trên người khẽ rung lên, lập tức có một đám động vật như là ruồi hay côn trùng gì đó vo ve bay ra, cảnh tượng càng ngày càng khiến người kinh khủng, trong chiếc áo choàng của lão ta tựa như có chứa vô số phi trùng, cuồn cuộn bay ra không ngừng, nhiều đến mức quá đáng, rất nhanh liền tràn ngập toàn bộ lầu các.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play