Tất cả đèn lồng dưới mái hiên đều đã được thắp sáng, con đường phía trước sáng sủa, đem ánh sáng và bóng tối hòa quyện vào nhau một cách ưu nhã, chỉ có điều tiếng guốc gỗ lộp cộp dưới chân Thanh Nha đã phá hư bầu không khí này, ngay cả Lý Trừng Hổ cũng nhịn không được quay đầu lại liếc nhìn đôi chân y.
Động tác liếc mắt này khiến cho ngón chân Thanh Nha phải đè đè guốc gỗ lại, sau đó làm ra vẻ thản nhiên, không sao cả.
Trong một gian phòng đãi khách, sau khi đi vào, mọi người đề có phần bất ngờ.
Thông thường, khi những vương hầu như Lý Trừng Hổ mở tiệc chiêu đãi, hầu hết đều sẽ sắp xếp chỗ ngồi theo hàng, phân biệt rõ ràng vai vế và địa vị trên dưới, nhưng hiện tại, trước mắt bọn hắn lại là một chiếc bàn tròn lớn bày đầy món ngon mỹ vị.
Tương La Sách đi trước dẫn đường đưa tay ra hiệu mời Lý Trừng Hổ ngồi vào vị trí chủ vị.
Lý Trừng Hổ lại đè tay lão ta xuống, cười nói với mọi người: “Ở đây đều là bằng hữu của Vương phi, cũng là bằng hữu của bản vương, hôm nay chỉ là một buổi các bằng hữu ngồi ôn chuyện với nhau, không nói tới thân phận hay địa vị, cũng không phân biệt cao thấp sang hèn.” Tiếp đó ông ta nhấc tay chỉ vào đôi chân trần đi guốc gỗ của Thanh Nha, “Tựa như sự tùy ý của Thanh Nha vậy, hôm nay mọi người cứ ngồi thoải mái đi.”
Mọi người đồng loạt quay lại nhìn chằm chằm vào đôi chân của Thanh Nha, khiến cho Thanh Nha cảm thấy không được tự nhiên, ngón chân lại lần nữa đè đè đôi guốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play