“Ngươi không có ý khác?” Cao Tắc Ngọc ha hả cười nhạt không ngừng, “Có lẽ vậy đi, có lẽ ngươi là thật sự không có ý khác.
Nhưng lúc trước bên ngoài đã có tin đồn, nói ngươi vốn là Trạng Nguyên, là bệ hạ nhớ thù cũ với cha ngươi mà biếm ngươi thành Thám Hoa.
Ngươi cho rằng bệ hạ là người điếc, không nghe được những tin đồn này sao?
Đường đường Nhất giáp Thám Hoa, tiền đồ như gấm, ai ngờ nhận chức mới hai ba ngày liền ném quan mão từ quan, tại sao lại như thế? Nếu như ngươi thật sự không có hứng thú đối với con đường làm quan, vậy sao ngươi còn nỗ lực đi thi làm gì chứ? Ngươi nói xem, ngoại nhân sẽ tin tưởng lời ngươi nói hay là tin tưởng lời đồn? Ngươi nói bệ hạ là tin ngươi nói, hay tin chuyện đã xảy ra?
Nếu như ngươi như chỉ là một thí sinh tầm thường, từ quan thì cũng thôi đi, sẽ không có ai chú ý tới ngươi làm gì, nhưng ngươi là Hội Nguyên bốn khoa đầy điểm vang danh khắp thiên hạ, là tân khoa Thám Hoa trong vòng xoáy lời đồn.
Danh tiếng của ngươi càng lớn, lần từ quan này có ảnh hưởng lại càng lớn, người trong thiên hạ sẽ nhìn bệ hạ như thế nào?
Ngươi bởi vì tư tâm của bản thân mà khiến bệ hạ trở thành trò cười! Nhất là ngay tại thời điểm chuẩn bị tổ chức mừng Quốc khánh sáu trăm năm Cẩm Quốc lại nháo ra loại chuyện này, ngươi bảo tâm tình Bệ hạ chịu sao nổi? Ngươi không chọn lúc nào khác, lại chọn ngay tại thời kỳ này, ngươi còn dám nói ngươi không có ý trả thù, không phải để tiết hận thù cá nhân sao?”
Vừa nghe được những lời phân tích như vậy, mấy người tại đây đều sắc mặt kịch biến, đều đã ý thức được đây là việc ảnh hưởng tính mạng.
Mới kiếm được ba vạn lượng bạc, tâm tình đang rất không tệ, Dữu Khánh nghe vậy sững sờ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play