Lúc này, Hướng Lan Huyên mới lấy ra chiếc lông phượng vũ cuốn lại, bật thẳng ra trên tay, quay đầu lại hỏi Dữu Khánh: “Dùng như thế nào?”
Dã Tiên chen vào một câu, “Nếu như ta không nhìn lầm, hẳn phải là đốt cháy.”
Hướng Lan Huyên: “Trực tiếp đốt cháy là được sao?”
Dữu Khánh gật gật đầu.
Hướng Lan Huyên lập tức cách không hút tới một cái cành khô, vung vẩy vù vù trong không khí mấy lần, liền ngửi được một mùi khét ma sát, khi nàng dừng lại, cành khô bỗng nhiên bốc cháy lên, nàng cẩn thận đưa phượng vũ vào lửa đốt cháy.
Cũng không khó đốt, lửa vừa bén vào, lông vũ lập tức cháy co rút lại, tro bụi bay ra tựa như kim vụ, lốm đốm lấp lánh, lập lòe chiếu sáng, bồng bềnh bay đi theo gió.
Cảnh tượng này nhìn rất đẹp mắt, rất lung linh, nhưng mấy người Dữu Khánh lại ngây người sửng sốt, cảnh tượng này khác hẳn với cảnh bọn hắn đốt cháy ở bên ngoài lúc trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play