Nam Trúc có phần không dám nhìn tới Tri Linh đại thánh, gã có tật giật mình.
Nhưng sợ cái gì tới cái đó, Tri Linh đại thánh cất bước đi đến, đưa tay bóp cằm gã, kéo đầu gã tới đối mặt với mình, cười hừ hừ âm hiểm, “Mập mạp, ta đã nói rồi, ta sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt, ngươi chắc hẳn vẫn còn nhớ rõ nha? Yên tâm, đảm bảo sẽ không khiến ngươi thất vọng.”
Tay kia nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng trắng hếu y phục không che được của Nam Trúc.
Nam Trúc tâm can run rẩy, nhưng vẫn cố lấy dũng khí dõng dạc nói: “Bọn ta có mắt không tròng, không nhìn ra được chân thần, bây giờ chúng ta vui lòng phục tùng, nguyện dốc sức vì đại tiên!”
Dữu Khánh vội gật đầu nói theo: “Mong đại tiên cho chúng ta một cơ hội hối cải, dốc sức cống hiến.”
Mục Ngạo Thiết cũng hùa theo, “Nguyện đi theo đại tiên.”
Hướng Chân ở bên cạnh ngẩn người không nói nên lời nhìn ba người bọn hắn, có cảm giác vừa bất ngờ vừa không bất ngờ, nói chung là không nói rõ được đó là cảm giác gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play