Khí tràng của người tới quả thực rất cường đại, khiến cho mấy người trên bờ dưới bờ không dám hành động lỗ mãng.
Nhưng cứ kéo dài như vậy cũng không phải là cách, mấy người không kéo dài nổi, Dữu Khánh không thể không nỗ lực mở miệng thăm dò: “Dám hỏi tôn giá cao tính đại danh?”
Người đến không có đáp lại, nhìn chằm chằm khung cảnh núi non trong khe cổng, hình như có vẻ thất thần.
Dữu Khánh cũng không dám tức giận, đưa tay ra hiệu về phía cánh cổng tiên phủ đã hé mở ra, chủ động mời, “Nếu như Tôn giá đi theo chúng ta đến đây, mục đích coi như đã đạt được rồi, chúng ta không oán không cừu, không quấy rầy lẫn nhau, tạm biệt tại đây.”
Nam Trúc cảm thấy biện pháp này rất hay, lừa gạt người ta đi vào là ổn thỏa nhất, gã gật đầu liên tục, hưởng ứng: “Đúng đúng đúng, không oán không cừu, mời tôn giá vào.”
Lúc này người đến mới quay đầu nhìn về phía Dữu Khánh, “Đi theo các ngươi? Các ngươi xứng ư? Ngươi suy nghĩ nhiều.
Đống chuyện náo loạn của các ngươi, đơn giản chỉ là vì nhằm vào nơi này, ta chờ ở đây là được, không cần theo dõi các ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play